Chương trước
Chương sau
Editor: Puck

Úy Nam Thừa cũng không giận, dịu dàng vuốt ve mái tóc đen đã sớm rất dài của Tuệ Tuệ, nâng lên một sợi đưa lên chóp mũi ngửi, giọng nhẹ nhàng, “Nếu em có bạn trai thì anh làm như thế nào? Không sợ anh ghen sao?”

“Em chỉ muốn nhìn dáng vẻ khi ghen của anh!” Thiên Ca Tuệ chớp cặp mắt to vô tội ướt nhẹp vừa đáng yêu.

“Hậu quả anh ghen rất nghiêm trọng.” Úy Nam Thừa thở dài, ngón tay sờ lên hai cái mông vểnh lên của người nào đó, đi dọc xuống theo khe mông –

“Phương pháp nghiêm trọng như thế nào?”

“Em cảm thấy thế nào?” Úy Nam Thừa nhếch nhẹ môi, cười đến vô cùng xấu xa, ngón tay càng duỗi thêm vào –

Thiên Ca Tuệ giống như bị giật mình nhảy dựng lên, lại bị người đàn ông nào đó xuống tay trước xoay người đè xuống, trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn lảm nhảm của cô, công thành chiếm đất.

Rất dễ nhận thấy, cuộc chiến rất kịch liệt, cuộc chiến cũng kéo thật dài, Úy Nam Thừa đỏ tròng mắt giống như liều mạng, đụng đến kiến Thiên Ca Tuệ yêu kiều cầu xin tha thứ, nói mình không bao giờ có bạn trai nữa.

Nhưng Úy Nam Thừa đang rơi vào trạng thái hưng phấn sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy, giày vò đến sáng sớm, ngay cả hơi sức hừ hừ Thiên Ca Tuệ cũng không có, cuối cùng khi Úy Nam Thừa kẹp chặt cô gầm nhẹ bắn ra của mình, cô co quắp mãnh liệt một trận, rốt cuộc thành công hôn mê bất tỉnh.

Khi tỉnh lại lần nữa đã là ba bốn giờ chiều, nhìn dấu vết bầm tím chất đầy trên người, cùng với cảm giác hai chân đau đớn mờ mờ ảo ảo, tức giận đến không bao giờ để ý tới người đàn ông thúi phúc hắc đáng ghét nữa! Vốn chính là một tên trứng thúi lớn! Chỉ biết hành hạ cô! Hu hu...

Buổi tối, Úy Nam Thừa bị nhốt ở ngoài cửa, mặc cho anh nói những lời có ích như thế nào đều vô dụng, Tuệ Tuệ nhất định ôm hai con trai ngủ.

Nửa đêm mười hai giờ, một người đàn ông nào đó chỉ cột khăn tắm bắt đầu gõ cửa, “Bà xã, bên ngoài thật sự rất lạnh.”

...

Mười phút sau, “Bà xã, ghế sa lon quá cứng rồi, cố anh bị trật.”

...

Lại mười phút sau, “Bà xã, trong phòng khách có chuột, kêu chít chít, làm cho anh không ngủ được.”

Kết quả bên trong phòng vang lên tiếng khóc lớn “Oa’, sau đó là tiếng Thiên Ca Tuệ gào lên giận dữ, “Đều do anh một mực như quỷ kêu ngoài cửa! Hù dọa thằng bé.”

“Vậy thì phạt anh dỗ con thôi.” Úy Nam Thừa dụ dỗ.

Bên trong truyền đến giọng nói hết sức dịu dàng của Thiên Ca Tuệ, “Học Học ngoan, đừng khóc có được không, đều do cha thúi của các con, cha con là trứng thúi! Chờ khi con trưởng thành nhất định phải đứng về phía mẹ đấy ~”

—__—lll

Mặt Úy Nam Thừa đen sì, có giáo dục con trai như vậy sao?

Học Học bé nhỏ cái hiểu cái không chớp chớp tròng mắt đen như đá quý nhìn mẹ bé, cha đúng là trứng thúi, vừa rồi đánh thức mình dậy, hu hu...

Tập Tập vốn ngủ rất say, tiếng khóc của anh trai cũng kéo bé ra khỏi giấc mộng, tức giận kêu to “Oa oa”, hắng giọng khóc đến được kêu bằng một từ thê thảm, hai cục cưng đều khóc, Thiên Ca Tuệ thật sự trông không xuể, chỉ có thể thở phì phò đi mở cửa.

Úy Nam Thừa mang theo khuôn mặt tươi cười đi vào, ôm lấy con trai nhỏ bắt đầu chọc cười, lúc làm mặt quỷ, lúc lại cầm đồ chơi chọc bé chơi, mất sức chín trâu hai hổ mới khiến cho bé nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.

Cục cưng Úy Học Nghiêu bên kia đại khái cũng khổ sở theo rồi, hơn nửa đêm cũng rất buồn ngủ, duy trì không lâu thì vương nước mắt ngủ thiếp đi.

Dụ dỗ xong con trai, Thiên Ca Tuệ mệt mỏi ngáp thẳng, vừa mới chuẩn bị đi ngủ, thấy người nào đó rất tự giác nằm trên giường, không khỏi tức giận đi nhéo anh, “Trứng thúi,! Mau đi ra! không cho phép ngủ giường của em!”

“Bà xã, bên ngoài thật sự có con chuột.” Người nào đó giả bộ đáng thương.

“Vậy anh càng không thể lên giường ngủ, sẽ lây bệnh của chuột cho em và con.” Thiên Ca Tuệ tỏ vẻ ghét bỏ.

—__—│││

Mặt Úy Nam Thừa đen thui rồi, anh đây là tự mình đào cho mình một hố, không có việc gì nói con chuột làm gì chứ, con gián còn mạnh hơn con chuột!

“Bà xã, anh thề anh không hề dính líu tới con chuột một tí nào, ngay cả chạm cũng không chạm tới, làm sao có thể có bệnh của con chuột?” Nịnh nọt.

“Cho anh hai lựa chọn, hoặc ra bên ngoài, hoặc đi rửa sạch sẽ.” Giọng Thiên Ca Tuệ kiên định, hừ! Ai bảo anh lừa người ta có con chuột! Đáng đời!

Cuối cùng, Úy Nam Thừa thỏa hiệp, vào toilet tắm lần nữa, vô cùng buồn bã mà nằm trên giường, quy củ không dám có chút động tác nào.

“Bà xã, còn đau không...” Tối hôm qua mình quả thật hơi quá dùng sức, nhưng cái kia cũng vì không kiềm chế được!

Vừa nhắc tới sự tích dũng mãnh của người nào đó, Thiên Ca Tuệ nổi giận trong lòng, tố cáo nói: “Khốn kiếp! Toàn thân người ta đều đau!”

“Bà xã, bởi vì anh quá yêu em cho nên khó kìm lòng nổi.” Người nào đó rất uất ức.

“Em còn lâu mới tin, anh rõ ràng cố ý hành hạ em!”

“Anh thề những lời anh nói đều là thật.”

“Đàn ông thề đều là gạt người!”

“Bà xã, anh thương em yêu em còn không kịp, sao có thể cam lòng tra tấn em chứ? Hơn nữa hành hạ cũng sẽ không dùng phương thức thân mật đó mà đặc biệt hành hạ.” Úy Nam Thừa khẽ thở dài.

“Có vài người chỉ thích như vậy!” Thiên Ca Tuệ đỏ mặt cãi lại, bên trong sách có.

“Ngoan, vậy em trừ đau ra thì có vui vẻ, rất hưng phấn, rất thoải mái, thậm chí có một vui vẻ cực hạn không?” Đổi một phương thức khác.

“Không thể làm so sánh như vậy!” Trứng thúi! Nhất định nói thẳng thắn như vậy sa?

“Đứa ngốc, chính là bởi vì anh yêu em, mới có thể dùng phương thức đó giày vò em, cái này gọi là đau cũng vui vẻ.”

Thiên Ca Tuệ tức giận ném cái gối qua, đồ xấu xa! Càng nói càng mang tính dục! Lật người che kín chăn không để ý đến anh, không phủ nhận mỗi lần XOXO với Thừa đều sẽ rất vui vẻ, rất hưng phấn, rất thoải mái, nhưng mà nhiều sẽ đau!

Vì vậy, tối nay, hai con trai nằm giữa hai người, bình an vô sự trôi qua.

Buổi sáng Úy Nam Thừa đi làm, Thiên Ca Tuệ thu dọn giỏ xách đi trường học, vốn muốn chào tạm biệt với con trai, nhưng bây giờ Học Học và Tập Tập đặc biệt dính cô, thấy cô là đòi ôm, hoàn toàn không phân thân ra được, cho nên cô chỉ có thể trốn hai đứa len lén ra cửa.

Cô thầm biết nhất định không cách nào đáp lại tình cảm của anh Tại Hi, chỉ đành phải xin lỗi nói với anh mình chỉ coi anh là bạn, cũng hy vọng hai người có thể tiếp tục làm bạn.

Lời như vậy không thể nghi ngờ còn khó chịu hơn lời từ chối, Mẫn Tại Hi cũng không thỏa hiệp, vẫn kiên trì suy nghĩ của minh, “Chỉ cần em không kết hôn, anh còn có hy vọng.”

Thiên Ca Tuệ im lặng, cô có thể nói như thế nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.