Chương trước
Chương sau
“Loạn luân cái gì? Tạp Tạp cậu đừng nói lung tung, thật ra suy nghĩ một chút giới thiệu cậu cho anh tớ cũng không tệ.” Thiên Ca Tuệ cười đến như một con hồ ly giảo hoạt.

“Không cần, kiên quyết không cần, số tuổi cách xa quá lớn sẽ có sự khác nhau.” Lam Tạp cười ha hả từ chối.

Đúng lúc này, cửa phòng rửa tay bị đẩy ra, một cô gái mặc váy màu trắng không vai đuôi dài đi vào, dung mạo giống như người phụ nữ nhu nhược trong kịch Quỳnh Dao, cái kiểu phụ nữ chỉ cần liếc mắt đã có thể kích thích ý muốn bảo vệ sâu trong lòng đàn ông.

Tròng mắt đen nhàn nhạt lướt qua ba cô, vẻ mặt không thay đổi rửa tay, trang điểm lại.

“Các cậu có cảm thấy cô ấy rất quen mặt không?” Lam Tạp nhỏ giọng nói.

Thiên Ca Tuệ cũng nhìn chằm chằm người ta vài lần, quả thật rất quen thuộc, giống như nhìn thấy trên ti vi?

“Tuệ Tuệ! Cô ấy không phải là Đóa Nhụy diee ndda fnleeq uysd doon quảng cáo dầu gội đầu sao, dáng dấp thật xinh đẹp!” Già Đại nhỏ giọng kêu lên.

Đóa Nhụy nghe đối thoại của các cô, nhếch miệng lên nở một nụ cười rất đắc ý, cô luôn luôn tự tin với dung mạo của mình, móc ra thỏi son nước tô lên môi một lần nữa, xoay người thản nhiên cười với các cô ấy, lắc lắc eo thon nhỏ đi ra ngoài.

Từ lâu cô đã nghe nói đến Thiên Ca Tuệ, biết cô ấy là em gái nhỏ Thiên thiếu cưng chiều nhất, tiếp theo đó mấy người bọn họ cũng đối xử với cô ấy khác với những người khác, điểm này làm cho cô rất ghen tỵ, có một xuất thân tốt thật sự là vinh quang vô hạn!

Chỉ tiếc vẫn không có duyên nhìn thấy, cho nên tối nay là lần đầu tiên gặp mặt, cũng không quen biết nhau. 

Quan trọng nhất là cô nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến cô ấy và Úy Nam Thừa đã kết hôn rồi, nếu không cô sẽ phát điên.

Đóa Nhụy? Thiên Ca Tuệ nhớ tới anh trai đã từng nói là bạn gái anh Lăng, không khỏi cười nói: “Các cậu người nào muốn ký tên, tớ đều có thể giúp một tay lấy được.”

“Chẳng lẽ cô ấy là người thân nhà cậu? Không thể nào đâu, vừa rồi cậu còn không nhận ra cô ấy mà?” Giọng Già Đại kinh ngạc.

“Tớ không biết chị ấy, nhưng chị ấy là bạn gái anh Lăng, cho nên tớ mà muốn ký tên nhất định không thành vấn đề.” Điểm tự tin này Thiên Ca Tuệ vẫn phải có.

“Tuệ Tuệ, tớ phát hiện thân phận của cậu càng ngày càng thần bí đấy? Không phải là công chúa trong tòa thành chứ.” Lam Tạp khoa trương kêu lên.

Ví dụ này khiến Thiên Ca Tuệ nhớ tới đoạn thời gian trước khi mình nửa đêm nhảy xuống từ lầu hai thì Thừa nói câu đùa giỡn kia, không khỏi thở dài, “Haizzz, vậy đã bị cậu phát hiện rồi.

Lam Tạp hoàn toàn tin, tròng mắt trừng đến tròn trịa, vẻ mặt thì ra là như vậy.

“Tạp Tạp cậu cũng quá đơn thuần, Tuệ Tuệ đùa với cậu đó, bây giờ nào còn công chúa trong thành nào chứ!” Già Đại chọc Tạp Tạp sững sờ ở bên cạnh cười.

Ba người lập tức cười đùa thành một đoàn, bởi vì thời gian quá muộn, Thiên Ca Tuệ để cho hai cô ở lại đây một đêm, sáng sớm ngày mai sẽ có tài xế riêng đưa họ trở về trường học.

Hai người cũng hiểu đây là ý tốt của Tuệ Tuệ, nên đồng ý.

Về phần Đồng Tiểu Noãn và Diêu Tư cũng không biết chạy đi đâu rồi, Thiên Ca Tuệ cũng không thể trách được, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, nói cái gì làm cái gì cũng nên có trách nhiệm với hành động của mình, cô cũng không có quyền can thiệp gì cả.

Buổi tối về đến nhà, cô chỉ có thể thực hiện di ien n#dang# yuklle e#q quiq on lời hứa, phối hợp yêu cầu của ông xã bày ra đủ dáng vẻ trêu ghẹo người, bị dày vò quá mức, bởi vì cô làm nũng cầu xin tha thứ như thế nào cũng không có tác dụng, cuối cùng thật sự toàn thân vô lực, nhưng người nào đó vẫn rất hưng phấn, dụ dỗ cô lấy tay giải quyết giúp anh.

Thứ hai sau khi trở lại trường học, Đồng Tiểu Noãn và Diêu Tư đều tỏ vẻ rất vui vẻ, cũng nhiệt tình với Thiên Ca Tuệ rất nhiều, cô cũng thờ ơ, chỉ cần bọn họ vui vẻ là được rồi.

Buổi trưa ngày hai mươi tháng mười hai, chuyên gia thiết kế thời gian mới nổi danh quốc tế Jennifer tự mình đến thành phố W, mặc dù cô đã làm việc vô cùng khiêm tốn, nhưng vẫn bị vài chó săn theo dõi đến sân bay, chỉ tiếc cô nhanh chóng chui vào trong một chiếc Cayenne phiên bản dài version VIP, ròi không thấy bóng dáng, khiến những phóng viên bát quái kia hối tiếc không thôi, cũng không nghĩ ra Jennifer lạnh nhạt như thế lại có thể đại giá quang lâm thành phố W, rốt cuộc là ai có mặt mũi như vậy?

Thiên Ca Tuệ hoàn toàn không ngờ cô gái ăn mặc tùy ý, nhìn bình dị gần gũi như thế lại là Jennifer tiếng tăm lừng lẫy, mái tóc quăn màu vàng kim đặc biệt điển hình của người phương Tây, tròng mắt xanh thẳm thâm thúy như biển rộng, dáng vẻ hơn ba mươi tuổi, cả người cũng lộ ra vẻ tùy ý.

Cô còn chưa kịp nói gì, Jennifer đã nhiệt tình kéo tay cô, bày tỏ vô cùng thích cô, còn nói sẽ thiết kế cho cô một lễ phục dạ hội và áo khoác ngoài đi cùng độc nhất vô nhị trên thế giới, quả thật khiến cho cô thụ sủng nhược kinh.

Sau khi chung đụng một buổi chiều, ai người tán gẫu thật vui, một bên là đứa bé chưa lớn, một bên là kẻ điên được thế giới công nhận, chung đụng một chỗ khó tránh khỏi tia lửa bắn ra bốn phía, Úy Nam Thừa hoàn toàn bị gạt sang một bên giả bộ đánh đấm.

Nhìn đến hai đứa con trai sinh đôi của bọn họ thì Jennifer không che giấu yêu thích của mình chút nào, ca ngợi bọn chúng là thiên sứ đẹp nhất, còn phá lệ thiết kế một bộ quần áo trẻ em độc nhất vô nhị cho chúng.

Thiên Ca Tuệ mừng rỡ cười đến di1enda4nle3qu21ydo0n không ngậm miệng được, dù sao cũng là con trai của cô mà, được người ta ca ngợi nào có chuyện không vui vẻ.

Nhưng mà, bởi vì thời gian quá ngắn, Jennifer chỉ ngây người một buổi chiều đã bay về Milan rồi, lúc gần đi, Thiên Ca Tuệ còn lưu luyến tặng cô ấy một đống lớn đặc sản Trung Quốc.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Đêm lễ Giáng sinh đó, Thiên Ca Tuệ rốt cuộc như ý nguyện mặc vào bộ lễ phục dạ hội độc nhất vô nhị đó, là một chiếc váy màu đỏ thạch lựu đuôi dài, thiết kế không vai làm nổi bật đường cong vai đẹp đẽ của cô, trên thân là nếp uốn phức tạp, đến bên hông siết chặt thành không đầy một nắm tay, cảm giác vải vóc rủ xuống kéo dài thân hình, phía trước đến mắt cá chân, lộ ra chân ngọc khéo léo đi giày cao gót mười hai phân, làn váy phía sau kéo trên thảm trải sàn, xa hoa.

Dẫn lửa lại hấp dẫn mười phần, đúng là mỹ nhân thạch lựu!

Đêm nay, cô thành tiêu điểm của toàn sân khấu, tất cả mọi người đều nhớ tới cô gái phương Đông xinh đẹp khiến cho người ta hít thở không thông, chỉ tiếc danh hoa đã có chủ, cũng có gan lớn đi đến gàn, đều bị ánh mắt lạnh thấu xương của Úy Nam Thừa trợn cho đi về.

Cốc Châu Dần và mấy người bạn kia cũng nói đùa muốn náo loạn hai người bọn họ, càng thêm hôn đôi tay nhỏ bé của bà xã Úy Nam Thừa hay trước mặt anh, nhưng anh lại chỉ có thể đứng nhìn, ai bảo đây là tập tục gặp mặt của người Mỹ chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.