Thiên Ca Tuệ cảm thấy mình nhất định bị ma nhập, sao càng ngày càng cảm thấy anh Tại Hi như một cực phẩm tiểu thụ, rất muốn hung hăng nhào vào anh chà đạp một trận!
Không được không được! Thật là tà ác! Phải dè dặt! Dè dặt!
“Anh Tại Hi, ngủ ngon.” Nếu anh không đi cô sợ mình thật sự sẽ làm ra hành động quá phận, ví dụ như.......Véo mặt của anh, rốt cuộc có phải thịt làm bằng nước hay gì? Sao trắng nõn như vậy?
Ngủ ngon.” Mẫn Tại Hi thấy Thiên Ca Tuệ nhìn mình bằng ánh mắt cổ quái, nhưng anh tự động lý giải vì đó là điện giật.
Nhìn bóng lưng Thiên Ca Tuệ biến mất ở cầu thang, anh ta xoay người trở về ký túc xá, bên khóe môi nụ cười ngượng ngùng không còn, ngược lại là nụ cười tà tinh tế khó nắm bắt được.
Thiên Ca Tuệ, đúng là rất thú vị!
Vừa về tới ký túc xá, Thiên Ca Tuệ lọt vào vòng vây của Tạp Tạp và Già Đại.
“Có phải trò chuyện rất vui vẻ không?” Đây là giọng nói của Già Đại.
“Có trò chuyện tới vấn đề tình cảm không?” này là giọng nói của Lam Tạp? Ngày thường thật đúng là không nhìn ra!
Đôi mắt hai người đồng loạt nhìn về vẻ mặt vô tội của Lạp Lạp, sau đó lại tiếp tục nhìn về phía Tuệ Tuệ, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường.
“Cái gì gọi là vấn đề tình cảm?” Vẻ mặt Thiên Ca Tuệ nghiêm túc.
→_→lll
Hai người đồng thời kéo ngược lại
“Đúng đấy, anh Tại Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461439/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.