“Tiểu nhân không dám.” Đổng Yên lập tức ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt thành thật.
Hạ Lan Thu cáu giận lườm cô ấy, nghiêm nghị nói: “Mặc dù Bùi Phóng là một người tốt, rất có lòng cầu tiến, nhưng phụ nữ vẫn nên yêu quý bản thân mình một chút, đừng uất ức mình.”
“Ừ, tớ biết rõ.” Đổng Yên mỉm cười gật đầu, các bạn tốt đều nghĩ cho cô, sao cô lại không hiểu đây?
Nhưng mà cô không hối hận tặng đêm đầu tiên của mình cho a Phóng, bởi vì bằng lòng, bằng lòng tin tưởng a Phóng sẽ cho cô hạnh phúc.
“Yên nhi, sau này nếu Bùi Phóng dám bắt nạt cậu, cậu ngàn vạn lần không được gạt chúng tớ, nhìn xem tớ có đánh nhừ tử anh ta không!” Thiên Ca Tuệ hung tợn nói.
“Thân ái, cậu nói khiến tớ muốn khóc...” Đổng Yên mím môi làm khẩu hình khóc thút thít.
“Cậu khóc đi, chỗ tớ có khăn giấy.” Thiên Ca Tuệ rất phối hợp rút ra mấy tờ khăn giấy đa cho cậu ấy.
Đổng Yên hờn dỗi lườm bạn, nói sang d1end4nl3q21yd0n chuyện khác, “Lại nói cảm giác mang thai như thế nào? Có phải rất vất vả không?”
“Dĩ nhiên khổ cực chứ, đều nói người mẹ vĩ đại nhất, tớ thấy một chút không phải giả! Khoảng thời gian gần nhất nôn nghén gay gắt, mỗi ngày ăn gì ói đó, cảm giác này thật sự khó chịu muốn chết.” Nói đến mang thai, Thiên Ca Tuệ có một bụng khổ tâm muốn nói ra.
“A? Chẳng lẽ chú nhà cậu không tìm chút biện pháp gì cho cậu? Chẳng lẽ cứ mặc cậu tự sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461393/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.