Editor: Puck
Lúc Trâu Thịnh nhận được điện thoại của Tuệ Tuệ thì đang theo đám bạn uống rượu ở quán bar, nghe thấy bên kia truyền đến tiếng khóc nức nở không khỏi đau lòng mà hỏi: “Tuệ Tuệ, cậu sao vậy?”
“A Thịnh, mau tới cứu tớ!” Thiên Ca Tuệ thút tha thút thít khóc nói, cô biết a Thịnh nghỉ hè tới nhà cô cậu ấy ở Newyork rồi, bây giờ chỉ có cậu ấy gần mình, bạn bè có thể nhờ giúp đỡ chỉ có cậu ấy.
“Được, tớ đến ngay, cậu đang ở đâu?” Trâu Thịnh cau mày hỏi.
“Tớ không biết vị trí cụ thể, tớ lạc đường...”
“Vậy cậu hỏi thăm người đi đường hoặc chụp một tấm hình tòa nhà có địa chỉ gần đó rồi gửi tin nhắn cho tớ, tớ lập tức đến liền.”
“Ừ, a Thịnh, cậu ngàn vạn lần đừng nói với cha mẹ tớ.” Thiên Ca Tuệ không muốn để cho cha mẹ lo lắng quá mức.
“Tớ hiểu.” Trâu Thịnh an ủi.
Thiên Ca Tuệ tìm hồi lâu mới thấy một tòa nhà cao tầng có địa chỉ, chụp tấm hình gửi tin nhắn qua.
Tin nhắn lập tức được đáp lại: Tớ biết rõ ở đâu, cậu ngoan ngoãn ở đó đừng đi đâu, sau một tiếng tớ đến liền.
Cô theo lời ngồi trong toilet, thân thể không nhịn được run lẩy bẩy, nước mắt càng không thể ngừng, cặp mắt sưng đỏ như con thỏ nhỏ, dáng vẻ đáng thương đó khiến nhiều cô gái vào phòng vệ sinh phải chú ý, mọi người rốt rít kỳ quái sao cô bé này lại núp trong toilet khóc, còn khóc đến thảm thương như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461368/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.