Trời ạ! Không cần cười mê người như vậy, người ta xấu hổ chứ sao...
Thiên Ca Tuệ chỉ có cảm giác nhịp tim mình như sấm, thật nhanh, thật nhanh...
Một màn này vừa vặn đập vào trong mắt Úy Nam Thừa, sắc mặt đen một nửa, đang chuẩn bị đứng dậy, lại bị Hứa Nhiêu bên cạnh kéo lại, “Anh Thừa, đầu em thật choáng váng, nơi này mặt trời quá gay gắt, anh đỡ em qua bên phòng ăn nghỉ ngơi được không?” Trong vẻ mặt xót thương có chứa chờ mong.
Úy Nam Thừa nghi ngờ nhìn cô ta, lại nhìn ánh mặt trời, quả thật phơi người mê man.
Nên theo cô cùng đi đến nhà ăn tránh ánh nắng gay gắt, ánh mắt cũng không rời khỏi bóng dáng hoạt bát, trong lòng suy nghĩ: trở về tìm em tính sổ!
Thiên Ca Tuệ hiển nhiên không ngờ tới còn có nguy hiểm chờ cô, buổi tối vừa về đến khách sạn, hứng thú bừng bừng lấy bikini ra thay, khoác áo choàng tắm chuẩn bị ra cửa, đột nhiên nhìn thấy Hứa Nhiêu đang ngồi nghỉ ngơi trên ghế sa lon, vội quay trở lại ngồi bên cạnh Hứa Nhiêu, “Chị Hứa, chị đi bơi không?”
Hứa Nhiêu khẽ lắc đầu, bơi lội không phải chuyện gì quá mới mẻ với cô.
“Vậy một mình chị ở dây rất nhàm chán, đi tìm chú chơi đi, tốt nhất đừng để chú ấy đến hồ bơi.” Cặp mắt Thiên Ca Tuệ sáng ngời lấp lánh.
Hứa Nhiêu giật mình, “Chú? Em gọi anh Thừa là chú?”
Thiên Ca Tuệ ngượng ngùng gãi đầu, “Rất giật mình sao? Chú ấy hơn tám tuổi, là khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461286/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.