Thúy Minh hiên, tên như ý nghĩa, dĩ nhiên là một biệt cư tao nhã lịch sự.
Bởi vì nó có phong cách trang trí riêng kiểu Trung Quốc cổ điển, nên khiến từng vị khách đến đây đều có trí nhớ khắc sâu.
Vậy mà, để cho người ta nhớ mãi không quên chính là món ăn ngon nơi này, trong miệng lưu lại dư vị vô cùng.
Vì vậy, mọi người dần gọi đầu bếp nơi này là ngự trù, là một kiểu khẳng định và tán thưởng.
Thiên Ca Tuệ từng theo anh trai tới một lần, đã sớm thèm thuồng thức ăn ngon ở đây đã lâu, cho nên khi nghe anh Hứa nói buổi tối tới đây ăn cơm, là người thứ hai giơ móng vuốt đồng ý.
Bởi vì người đầu tiên bị Cốc Châu Dần đoạt đi.
Ông chủ “Thúy Minh hiên” Chư Cát Minh Hiên và mấy người Hứa Du hết sức quen thuộc, bạn cũ lâu năm, tình nghĩa không phải bình thường.
Nhân viên phục vụ trực tiếp dẫn bày người bọn họ đến một gian phía đông lịch sự tao nhã nhất ở lầu các có tình điệu nhất, bốn bề được nước bao quanh, từng đóa hoa thủy tiên nổi trên nước xanh, lười biếng tự tại.
Hành lang lên xuống, dọc theo đường phong cảnh tình thơ ý họa mê hoặc tiếng lòng người.
“Anh, nơi này thiết kế thật tốt, có tình có điệu giống như vùng sông nước Giang Nam.” Thiên Ca Tuệ vừa đi vừa nhìn chung quanh, ríu ra ríu rít kéo anh cô nói chuyện;
“Đây là nhà hàng duy nhất có tình điệu và món ăn ngon cùng tồn tại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461276/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.