Hứa Nhiêu, em gái ruột của Hứa Du, một cô con gái được cưng chiều khác.
Cô lớn hơn Thiên Ca Tuệ sáu tuổi, lại xấp xỉ tuổi với mấy người bọn Úy Nam Thừa. Khi đó lúc nào bên cạnh bốn nam sinh cũng có một con bé nũng nịu theo đuôi, mọi người đều cưng chiều và che chở.
Hai người đều là công chúa nhỏ nhận được muôn vàn cưng chiều, tính tình lại khác nhau hoàn toàn.
Một nóng nảy, một dịu dàng nhã nhặn lịch sự; một linh động hoạt bát, một người tri thức; một trẻ trung xinh đẹp, một thành thục quyến rũ.
Nếu như nói Thiên Ca Tuệ như một đóa hoa đầy sức sống, thì Hứa Nhiêu như một ánh trắng quyến rũ.
Vậy mà, bởi vì do tuổi tác và tính cách, từ nhỏ hai người cũng không có qua lại gì, không quen không biết.
Cho nên, khi biết cô hai nhà họ Hứa du học trở về nước thì Thiên Ca Tuệ không có phản ứng gì.
Thậm chí cô còn nghĩ, Hứa Nhiêu? Dáng dấp như thế nào? Không nhớ được.
Vốn là rằng Hứa Nhiêu quay về không có liên quan tới Úy Nam Thừa, nhưng cố tình thằng nhóc A Dần cũng ngồi cùng chuyến bay trở về nước, hơn nữa chỉ đích danh muốn anh mang theo vợ mới cưới đến sân bay đón.
Nếu không, cả đời đừng mong gặp lại!
( chú thích: có lẽ mọi người sẽ thắc mắc vì sao Úy Nam Thừa gọi A Dần là thằng nhóc thúi, mặc dù chương trước có nói A Dần lớn hơn Úy Nam Thừa một tuổi, nhưng số tuổi không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461269/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.