“Chú biến thái! Đàn ông bỉ ổi! Chú… chú lại có một cây lạp xưởng rõ dài, thật ghê tởm!” Thiên Ca Tuệ run run rẩy rẩy thốt ra một câu sấm ngữ như vậy.
Mặt Úy Nam Thừa đen dần từng phần, biến thái? Bỉ ổi? Còn có…
Lạp xưởng? Đây là sức tượng tượng gì của cô? Trong đầu chứa toàn cơm nhão hay còn là bột mỳ?
“Không phải cố ý tháo khăn tắm của tôi chứ? Nhờ vào đó muốn rình coi…” Úy Nam Thừa híp nửa tròng mắt, sắc bén lạnh thấu xương.
“Thúi lắm! Bản tiểu thư còn lâu mới rình coi chú! Chú tuổi đã cao, có cái gì đáng rình coi, không phải giữa bắp đùi có cây lạp xưởng dài sao? Ngày mai tôi sẽ vào Internet tra thử coi chú có phải thuộc về một loại quái vật không! Zombie!” Thiên Ca Tuệ chống nạnh thở phì phò nói.
Xong việc, còn kỳ quái mà kêu câu “Zombie”.
Mặt Úy Nam Thừa đầy vạch đen, đang cố nén kích động muốn đập chết nhóc thúi trước mắt này, quái vật! Cô đúng là thiếu nữ diennda4nlleqquydo0n vị thành niên! Thật là ngu ngốc, chẳng lẽ học sinh vật cấp hai chưa từng học cấu tạo thân thể của đàn ông và phụ nữ khác nhau sao?
Hay nói cô vốn là một sinh vật ngu ngốc!
“Tôi không ngại dạy dỗ em khác nhau cơ bản nhất giữa đàn ông và phụ nữ!” Úy Nam Thừa lạnh lùng phun ra từng chữ.
Thiên Ca Tuệ trợn to mắt nhìn anh, khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ? Không phải đàn ông không có đại di mụ, phụ nữ có đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461242/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.