[1] mãn hán toàn tịch: tiệc triều đình Hán Thanh. Ý nghĩa: đầy đủ, trọn vẹn.
"Thực sự muốn biết?"
Anh hỏi rất nghiêm túc, cô ngơ ngác, xem ra thật sự là vì vụ vặn kiện kia.
Nhưng cô vẫn gật đầu, cho dù nguyên nhân là gì thì cô cũng muốn biết.
Anh mỉm cười, đầu ngón tay lướt trên gò má cô. "Anh muốn dùng nhẫn giữ em bên cạnh, em không chịu. Anh muốn nhốt em lại, em cũng không chịu, bây giờ anh chỉ còn cách là cưới em, với thân phận bà Mục, anh không sợ em chuồn nữa, cũng không sợ em bị người khác cướp đi."
Thực sự là như thế đúng không? Cô ngơ ngác nhìn anh. "Vì sao... muốn em ở bên cạnh anh?"
Không phải vì một từ kia chứ?
Mắt cô nhìn vào đôi môi mỏng của anh, trong lòng khó tin nhưng lại mong đợi, mong anh có thể nói ra từ đó.
Song anh lại nói: "Bảo Bảo, đến lượt anh, em có muốn lấy anh không?"
Cô sao lại không muốn?
Từ nhỏ đến lớn, cô đều hi vọng có một ngày đó.
Hy vọng xa vời đến mức cũng không dám nghĩ nữa, giờ lại nghe chính anh nói ra khiến cô sao có thể tin?
"Em muốn, có đúng vậy không?"
Anh nói tiếp: "Em muốn lấy anh, anh cũng muốn em ở lại bên cạnh anh, chúng ta kết hôn đi. Anh biết, trước đây anh làm rất nhiều chuyện khiến em tổn thương, nhưng về sau anh sẽ không như thế nữa, em có bằng lòng tin tưởng anh không?"
Bây giờ mới có chút ý nghĩa của cầu hôn.
Cố Bảo Bảo vẫn không thể tin vào tai mình, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-tu-tren-troi-roi-xuong-me-lo-mo-ba-lanh-lung/1840137/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.