Thoải mái, thật là thoải mái.
Nhóc con nhà mình nuôi từ bé, vừa sạch sẽ lại vừa sài tốt vô cùng.
Không thể phủ nhận, giây phút Lạc Đường đỏ mặt vùi vào cổ mình, một bộ khẩn trương nói Em yêu anh, ông chủ Nghiêm xác thật đã thoáng động tâm.
Nhưng rào cản tâm lý và đạo đức không dễ vượt qua như vậy, để vượt qua nó vẫn là một vấn đề nan giải.
Ông chủ Nghiêm nhức đầu không thôi, nén lại tức giận tự mình kiểm tra lại thiếu sót giáo dục của Lạc Đường là nằm ở chỗ nào, cũng kiên quyết bày tỏ sẽ không còn lần sau nữa.
Lạc Đường mắt ngập nước, nổi giận đùng đùng mở cửa rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-that-hung-du/154538/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.