Tim Tề Xán đập mạnh như nổi trống.
Hắn không muốn bị nhìn ra bản thân đang căng thẳng và lúng túng, nhưng tiếng vang trong lồng ngực quá lớn. Lý trí nói rằng đối phương sẽ không thấy gì đâu, nhưng hắn vẫn có cảm giác cả thế giới đều nghe được hết rồi, không cách nào che giấu.
Chung Ý Ninh rũ mắt, lông mi ngoan ngoãn phủ xuống, chỉ vậy thôi cũng đủ khiến lòng Tề Xán mềm nhũn. Hắn hôn lên đôi mắt, rồi đến gò má của cậu.
Tề Xán khẩn trương đến mức không nhìn ra Chung Ý Ninh cũng đang run rẩy. Vào thời điểm môi sắp chạm môi, cậu liền giãy ra.
Lòng hắn hẫng một nhịp.
May là cậu chỉ đi tắt đèn.
Nhưng sau đó Chung Ý Ninh lại nói: "Đến nhanh đi, lát 10h rưỡi tôi còn có một cuộc hẹn điện thoại." Giọng nói trong trẻo của cậu là thanh âm ưa thích của Tề Xán, nhưng giờ đây âm thanh này tựa như một tia sáng chiếu rọi màn sương đêm, xé toang mọi kiều diễm và ám muội.
Tề Xán giật mình, chợt nhớ ra quan hệ của bọn họ chỉ là một cuộc hôn nhân sắp đặt, ý nghĩa với hắn như nào thì đối với Chung Ý Ninh cũng là như thế. Bọn họ không vì tình yêu mà đến với nhau, chẳng qua xuất phát từ nhu cầu thực tế của hai bên mới làm nên hôn sự này.
Bị một chậu nước lạnh thức tỉnh, Tề Xán tự nhủ với bản thân, đừng làm những điều vớ vẩn nữa.
Hắn chậm rãi đặt Chung Ý Ninh dưới thân mình. Chắc là vì sợ đau nên đầu ngón tay cậu bấu chặt lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-rong-phun-lua-cua-ta/1656085/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.