“Biết rõ, biết rõ...” Vinh ba vuốt tâm tình nói, “Chờ một chút con vào phòng bếp nói Bảo Bối đi ra, ba có chút lời nói nghĩ muốn cùng cô ấy nói...”
“Ba muốn cùng cô ấy nói cái gì?”
“Bốp - -” Vinh Ninh giọng điệu cứng rắn mới vừa mở miệng hỏi, Vinh ba một bàn tay vỗ tới bắp đùi của anh, Vinh Ninh đau nhe răng nhếch miệng, “Kêu con đi con phải đi, ở đâu ra nói nhảm nhiều như vậy? Ba còn có thể đem cô ăn được không? Con cũng không nghĩ con là nên đối đãi Cục Cưng và Bảo Bối như thế nào, thân là ba của con, không cùng người ta nói xin lỗi có thể được sao?”
Vinh Ninh lập tức ngậm miệng lại, vẻ mặt không tình nguyện nói, “Được được được, con biết rõ vẫn không được sao? Nhưng người làm sai chuyện là con, phải nói xin lỗi cũng là con nói xin lỗi, không lần lượt đến ba.” Vinh Ninh thanh âm càng ngày càng thấp, nhưng Vinh ba trực tiếp rống lên, “Nhanh đi!”
Lão gia tử ngày thường rất ôn nhuận, vạn nhất phát hỏa, ông đến cũng có chỗ đáng sợ. Mặc dù, Vinh Ninh tâm bất cam tình bất nguyện, nhưng cũng biết Vinh ba tìm An Bảo Bối nói chuyện, cũng nhất định sẽ không để cho An Bảo Bối khó xử hoặc làm những chuyện gì quá phận đối với cô.
Vinh Ninh đi đến phòng bếp, thò đầu ra đối với trong phòng bếp đầu ho khan vài trận. Trong phòng bếp, hai người phụ nữ còn đang bận khí thế ngất trời, An Bảo Bối quay đầu, ngọt ngào hỏi, “Có chuyện gì sao?”
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510756/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.