Chương trước
Chương sau
“Biết rõ.” An Kỳ vuốt đầu An Bảo Bối đầu, “Nói như thế nào mình cũng tính là người khách củacậu, hai người chúng ta cũng không thể liên tục đứng ở cửa lớn đi?”
An Bảo Bối le lưỡi một cái, “Xem mình, vào đi thôi.”
”Ừm...”
Không khí buổi sáng lúc nào cũng tỏ ra mát mẻ, sau khi đến phòng của An BảoBối, An Kỳ mới cảm thấy thân thể của mình ấm áp rất nhiều.
Hai nguời vai kề vai ngồi, nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.
”Tại sao phải đáp ứng bác trai đi hẹn hò cùng người đàn ông khác? Cậu cùngVinh Ninh hiểu lầm không phải là đã rõ ràng, kết thúc sao?” An Kỳ cảngười nằm xuống, giường của An Bảo Bối thực mềm, không giống như cái nơi kia của cô mỗi gặp nổi gió trời mưa liền dị thường ẩm ướt.
”Nếu như lời nói khai thông của ba thực tốt như vậy, mình cũng sẽ không để cậu qua đây.”
”Lão gia tử thật đúng là ngoan cố.” An Kỳ ha ha cười lớn, “Mình còn tưởng rằng lập tức có thể uống rượu mừng rồi.”
”Đừng... Đừng nói như thể rõ ràng!” An Bảo Bối đỏ mặt phản bác An Kỳ lời nói, “Còn... Còn không có sớm như vậy đâu.”
”Nhìn cậu một chút, chỉ cần một kích động liền ngay cả nói chuyện cũng sẽ ấpúng, thậm chí còn sẽ nói lắp.” An Kỳ nghiêng đi thân thể, chống cằm nhìn cô, “Mình nói, đã nghĩ tốt một cái chiến lược gì chưa? Đối đãi với cáingười muốn hẹn hò kia?”
”Trực tiếp cự tuyệt, giải thích rõ tình huống.”
”Mình choáng...” An Kỳ dứt khoát cả người đều nằm ở trên giường, “Đây là biện pháp giải quyết sự việc cậu suy nghĩ thật lâu?” chính xác tám chữ?
”Ừm!” An Bảo Bối vẻ mặt bình tĩnh nói, “Cho nên mới cần hỗ trợ của cậu!”
”Mình?”
”Mình... Mình...” Kìm nén đã lâu, vừa rồi khí thế hoàn toàn biến mất không thấygì nữa, “Mình cần phải có dũng khí cự tuyệt người khác, liền tính việcnày không phải lỗi của mình, chính là muốn lãng phí thời gian người khác đến cùng mình cái này căn bản liền không nghĩ cùng đối phương gặp mặtngười gặp mặt, cảm giác, cảm thấy bên cạnh nếu là không có một cái người thân, cho mình dũng khí mới được.”
An Kỳ chăm chú nghiêm túc nhìn An Bảo Bối một cái, vuốt đầu của cô, “Ngoan ngoãn, đứa bé ngoan. Tôi sẽvĩnh viễn ủng hộ cô!” An Kỳ làm cái tư thế chiến thắng, An Bảo Bối vẫnlại một cái đại đại ôm chằm.
An Kỳ, có cậu thật tốt.
Căn phòng của Vinh Ninh.
Mặt trời cũng sớm đã lên cao canh ba, Vinh Ninh vẫn như cũ nằm ở trêngiường giường ngáy, nhưng lại bị trằn trọc trở lại, bị một cảnh tronggiấc mơ không tốt không xấu bừng tỉnh, trong lúc mơ hồ đó, Vinh Ninh khẽ mở mắt, phát hiện có một cái bóng đen đang ở trước mặt của mình đi dạoqua lại, Vinh Ninh hai hàng lông mày nhéo một cái, gãi đầu từ từ ngồidậy, lúc này mới nửa thanh tỉnh nhìn xem người đàn ông quấy rầy chínhmình ngủ.
Vinh Ninh mang theo giọng điệu khiển trách, nói chínhmình đối với Vinh Dự bất mãn, “Chú út, làm ơn lúc chú vào phòng của tôicó thể hay không gõ cửa trước?”
Vinh Dự nâng lên hai tay, đemquần áo sớm liền chuẩn bị tốt bày ở trước mặt Vinh Ninh, “Bộ nào?” Đâylà y phục đang treo trong tủ quần áo trong phòng của mình, nhưng mà chọn tới chọn đi cũng không biết đến cùng cần phải chọn bộ nào, việc này vẫn là Vinh Ninh lợi hại, dù sao anh ta cũng coi như thượng là giới vănnghệ, mặc quần áo phối hợp gì gì đó, cũng là rất lợi hại.
VinhNinh dụi dụi mắt, nhìn xem Vinh Dự trong tay cầm hai bộ quần áo, khóemiệng mãnh liệt giật giật, “Làm ơn, chú út, mỗi bộ quần áo của chú đềulà nhãn hiệu giống nhau, giống nhau kiểu dáng, giống nhau màu sắc, chọntới chọn lui, có thể chọn ra kiểu gì?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.