Chương trước
Chương sau
Vinh Ninh vừa cười,giống như là học sinh tiểu học dường như đẩy anh ta liếc mắt một cái,thẹn thùng vuốt mặt của mình, “A, thật sự là đáng ghét, tại sao phải nói cho người ta chuyện này để làm gì...”
Trác Văn Dương khóe miệng co giật, thật muốn ở trên mặt Vinh Ninh đánh một quyền, đáng tiếc anhbiết mình đánh không lại anh ta, “Anh là nữ sinh sao?!” Anh không thểgặp người như vậy, làm cho người ta cân nhắc không rõ, có lúc hoặc nhưlà loại hình ngốc chết.
”Cậu chính là thích đem mình căng thẳng,cho nên mới phải mệt mỏi như vậy.” Vinh Ninh lần nữa đưa ra kết luận,Trác Văn Dương ngay cả khí lực mắng của anh cũng không có.
”A,cậu em vợ tương lai, cậu đã đem thời gian cùng địa điểm đều nói cho tôibiết, như vậy sẽ không để ý đem tên họ của đối phương cũng nói cho tôibiết đi?”
Trác Văn Dương nhìn những viên đá trong ly rượu, dườngnhư có bản sao ảnh khuôn mặt kia của Vinh Ninh làm cho người khác cảmthấy được đặc biệt đáng đánh đòn, “Không biết.” Cho dù biết rõ anh cũngkhông nói, đợi đến ngày đó Vinh Ninh đến hiện trường, chứng kiến ngườicùng An Bảo Bối hẹn hò, tận tình khóc lóc nức nở tốt lắm!
”Ôichao, ai, ôi...” Vinh Ninh lại lâm vào suy tư, việc này hỏi Dập Dập, Dập Dập nói không biết, hiện tại hỏi Trác Văn Dương, Trác Văn Dương thếnhưng còn nói không biết, xem ra cái người muốn cùng An Bảo Bối hẹn hò,phỏng đoán còn là nhân vật lớn, đương nhiên, tựa hồ còn có bộ phận quantrọng hơn, tỷ như... Không biết có phải hay không là bởi vì uống nhiềuquá, cái loại cảm giác không ổn thế nhưng nghĩ như thế nào cũng khôngnghĩ ra.
”Anh muốn hỏi tôi đều đã trả lời anh, còn không đi?” Đối với Vinh Ninh gương mặt đó uống rượu, thật sự là lãng phí.
”Không được không được.” Vinh Ninh lắc đầu, “Dầu gì tôi cũng là anh rể tươnglai của cậu, để cho cậu đi ra uống rượu cũng là bởi vì tôi, nếu mà tôiliền như vậy đi, nếu mà cậu gặp được phiền toái rất lớn, tôi làm như thế nào cùng Bảo Bối nói chuyện đây?”
”Còn chưa kết hôn, cũng đã bắt đầu ở trước mặt của tôi lấy thân phận anh rể dạy bảo tôi?!” Trác VănDương chỉ anh ta, “Anh cũng quá coi trọng chính mình đi? Vinh Ninh!”
Trác Văn Dương lúc nói chuyện, trong cổ họng truyền ra ngoài mùi rượu nồngnặc, Vinh Ninh hơi chút dùng một ngón tay che cái mũi của mình, Trác Văn Dương này tửu lượng không được, còn muốn uống nhiều như vậy, này khôngrõ ràng đúng là cùng bản thân không qua được sao?
”Này này ~ cậuuống của cậu, tôi ở chỗ này ngồi một lát.” Vừa vặn, anh cũng muốn nghĩsự tình, Vinh Ninh cố ý hoạt động cái mông chính mình tận lực cách TrácVăn Dương xa một chút, nếu anh ta đã chán ghét anh, như vậy anh vẫn làngoan ngoãn ngồi ở một bên tốt lắm, chờ thời điểm cậu ta uống không saibiệt lắm, liền một đấm đập tới, làm cho cậu ta hoàn toàn mê man, sau đóđem cậu ta đưa về nhà là được rồi.
Bất quá anh cũng không để ý người ngồi ở một bên kia, “King, nghe nói gần đây, cậu rất phách lối.”
”Nói như thế nào? Vinh đại thiếu gia?”
”Tốt nhất an phận một ít, đừng mang đến cho người khác phiền toái.”
”Anh nói người kia...” King nhìn xem rượu trong ly, “ Tô Nhất Dạ sẽ không phải là mối tình đầu của anh đi?”
”Ha ha...” Vinh Ninh chỉ là mỉm cười cũng không nói chuyện.
”Được rồi được rồi, lừa gạt người khác, anh nhưng không gạt được tôi.” Anhthuận miệng bịa chuyện đi ra nói dối, đều chỉ là vì làm cho cái ngườiđàn ông kêu Trác Văn Dương tin tưởng mình mà thôi, Vinh Ninh ngoài ýmuốn vô cùng là khó bề phân biệt, anh nhìn qua nóc nhà thản nhiên nói,“Ai biết được.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.