Đại viện nhà họ Vinh, Vinh Ninh ngồi ở trong sân, một tay chống cằm, tay kia ngón tay, mộttiếng một tiếng đập mặt bàn, hai mắt vô thần nhìn xem đối diện, cũngkhông biết đến cùng như đi vào cõi thần tiên tới nơi nào hư không.
”Vinh Ninh trở lại đến bây giờ vẫn luôn ở trong sân ngẩn người, cũng khôngbiết ở trên người của anh đến cùng đã xảy ra chuyện gì.” Mẹ Vinh lo lắng đứng chỗ cách Vinh Ninh vài mét hỏi.
”Lúc trở về còn đi dép, con trai của chúng ta, nhưng cho tới bây giờ cũng không có tại trước mặtngười khác mất mặt qua.” ba Vinh lên tiếng phụ họa.
”Hôm nay CụcCưng không phải là trên TV sao? Có phải hay không Vinh Ninh đuổi theo,sau đó thấy được, ông ngoại bọn họ của Cục Cưng, bị thua thiệt? Em nhìntrên mặt của con sưng đỏ, dường như là bị người đánh, chẳng lẽ...” mẹVinh kinh ngạc che miệng lại, “Lấy bản lĩnh của Vinh Ninh, là không thểnào bị người đánh, sẽ không phải là ông ngoại của Cục Cưng không để chocon cùng mẹ của Cục Cưng cùng một chỗ, cho nên Vinh Ninh trong lòng mộttrận khó chịu, vì vậy liền cùng người bên nhà kia của Cục Cưng đánh nhau sao?”
Ba Vinh lau mồ hôi nhìn mẹ Vinh một cái, “Em, con traicủa mình, em cũng không tin phải không? Con là người loại đó tùy tiện sẽ cùng trưởng bối động thủ động cước?”
”Ừm...” Mẹ Vinh ngừng trong chốc lát nói, “Em đây không phải là lo lắng sao? Cái mặt kia của conkhông phải là cùng người khác đánh nhau đánh ra, chẳng lẽ là tự mìnhđánh chính mình?”
”Chính mình...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510704/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.