Cô cảm giác vừa rồi hình như nghe được từ miệng Trác Nhất Phong là ảo giác, cô vừa không mua đồ đạc, vừa không phải người bán hàng hóa vì sao cô phải xem hàng?
Ông ngáp, mang theo đôi mắt có một chút quầng thâm đi tới. Trác Nhất Phong ngồi xuống bên người cô, đến khi cô nhìn thấy trong tay ông cầm đủ thứ, cuối cùng cô mới hiểu rõ hàng hóa trong miệng ông rốt cuộc là vật gì vậy.
“Thế nào thế nào? Muốn đẹp trai phóng khoáng có đẹp trai phóng khoáng, muốn tiền có tiền, nhân vật quang trọng phẩm chất tốt có người phẩm chất tốt!”
An Bảo Bối nhìn thấy Trác Nhất Phong hăng hái kiên quyết đưa cho cô ảnh chụp: “Vốn tập đoàn Đế Không là công ty đứng đầu thành phố A, nhưng mà người nhiều tiền quá không đáng tin cậy! Nhân tiện nhìn Lộ Phi mà nói, hoa danh bên ngoài không biết đã quyến rũ bao nhiêu phụ nữ. Trước đây ta vốn rất xem trọng Ngôn Hoan, cùng với Niếp Minh, đáng tiếc là kết hôn rồi. Những cái khác nhất là Vinh Ninh thông minh có thông minh nhưng mà nghe nói đầu của hắn bị tổn thương, cũng coi như xong, đem con cho hắn đúng là phí phạm!”
An Bảo Bối cười ngây ngô lắng nghe Trác Nhất Phong ở trước mặt cô thảo luận, đời này cô không muốn nghe đến tên của người đàn ông nào, nhất thời cô không nói gì, cũng không biết nên nói như thế nào mới tốt.
“Đúng rồi, cái này như thế nào?” Trác Nhất Phong kín đáo đưa cho An Bảo Bối ảnh chụp của một người: “Người này, là ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510589/chuong-24-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.