Bây giờ chính thức trở thành một người đàn ông ưu tú mà nói, An Bảo Bối sẽ lựa chọn làm gì?
Cho đến cuối cùng An Kỳ cũng không có nói Vinh Ninh bây giờ đã thay đổi cho An Bảo Bối biết, trong nội tâm của cô bây giờ đấu tranh nhiều như An Bảo Bối
An Kỳ ngay cả cơm trưa cũng không ăn, buổi chiều lại vội vã đi làm. Tới ban đêm hai người chỉ có thể liên lạc với nhau trong chốc lát qua internet.
An Bảo Bối chọn lấy một quả dưa hấu không quá lớn rồi cùng An Kỳ tạm biệt, dưới sự hướng dẫn của An Kỳ, cuối cùng cũng có thể tìm được bến xe bus và trực tiếp về nhà.
Đến giữa trưa ánh mặt trời so với buổi sáng còn gay gắt hơn. An Bảo Bối trong ngực ôm quả dưa hấu, đứng ở trước đèn giao thông, khẽ ngẩng đầu lên ngắm bầu trời màu xanh lam, mây trắng cùng mặt trời nóng bỏng kia.
Cùng An Kỳ gặp mặt, ngoại trừ gặp nhau ở bên ngoài, Vinh Ninh cùng chuyện của Cục cưng cũng làm cho cô thấy cảm động rất nhiều, cô đang suy nghĩ, tóm lại làm như thế nào, tuổi cục cưng không thuộc về bé ngược lại là thành thục cùng phản nghịch, nguyên nhân thật sự là vì từ nhỏ không có cha dạy dỗ sao?
Cô chỉ biết là lúc mình lúc còn ở cô nhi viện, chỉ cần là người có chút ít quan hệ với mình, thuộc về mình hay thuộc về gia đình mình, chốn ấy có thể che mưa chắn gió. Đối với cô, cảm thấy đây là chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510565/chuong-17-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.