Edit: Snowflake HD
Beta: Đào[/b]
Hiện tại Trác Văn Dương muốn ôm đầu gào khóc, nhưng hắn hiểu rất rõ con người của An Bảo Bối, mặc dù có hơi ngốc, nhưng một khi đã xác định làm gì đó, tuyệt đối sẽ làm cho bằng được, chỉ cần cô đã quyết tâm, thì không có chuyện gì là không làm được, dù cho có phải bò đi chăng nữa, cô cũng không run sợ.
"Chị với em cùng nhau về Pháp trước rồi đi Australia." Khóe miệng Trác Văn Dương giật giật, hắn nhìn cha của mình đang ở bên cạnh An Bảo Bối.
"Cầu xin các người." Trác Văn Dương rất muốn khóc, "Cục cưng chẳng phải tham gia trận đấu nào ở Australia cả, chỉ là đến xem bọn họ thi đấu mà thôi, người nghĩ xem, trời ơi thanh thiếu niên, cục cưngi có đủ tuổi làm thanh thiếu niên chưa?"
An Bảo Bối ngây người một lát, thiếu chút nữa thì cô đã quên mất chuyện này, cục cưng mới bảy tuổi, chỗ kia gọi độ tuổi này là trẻ em chứ không phải thanh thiếu niên.
"Lời em nói là thật sao?" An Bảo Bối nhìn hắn nghi ngờ, sao cô lại cảm thấy rằng, lời nói của Trác Văn Dương, có nhiều chỗ không đúng lắm, không thể làm cho người khác tin tưởng được.
"Em xin thề!" Vẻ mặt Trác Văn Dương vô cùng nghiêm túc giơ ba ngón tay lên, "Em thề, cục cưng tuyệt đối không có tham gia trận đấu, hơn nữa em sẽ không để cho bé tham gia vào trận đấu, càng sẽ không làm giả chứng minh thư cho bé!"
Anh nói đều là sự thật, cho nên ông trời sẽ không so đo từng li
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510554/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.