Năm tháng sau! “Cục cưng ngoan nha, không khóc, không khóc,dì Tần hôm nay cục cưng sao thế, khóc suốt ầm ĩ không ngừng!” Trong phòng bétrai Mặc Nõan ôm bé sơ sinh đang khóc không ngừng, cau mày nói với thím Tần.
“Tiểu thư đã cho tiểu thiếu gia bú sữa mẹ chưa?” Thím Tầnnhìn cục cưng đang khóc rống một cái rồi hỏi.
“Ừ, vừa mới được một lúc.” “Ơ, không phải là tiểu thiếu giađi ị chứ!” Thím Tần thét một tiếng kinh hãi.
“À?” Mặc Nõan lập tức kiểm tra cho cậu bé, quả nhiên, phân ởtrên tã giấy, dính vào mông.
“Ha ha!” Thím Tần phì cười, “Tiểu thư giao tiểu thiếu giacho tôi đi, tôi mang cậu ấy đi tắm một cái.” “Ừ!” May con trai không phải vìngã bệnh mà khóc, Mặc Nõan thở dài một hơi, giao cục cưng cho thím Tần.
Cục cưng này đúng là có được không dễ nha, cậu bé chỉ ởtrong cơ thể mẹ được sáu tháng liền bị mổ bụng lấy ra ngoài, may mà Mặc Phi Tướcquen biết bác sĩ Stevie đó, nếu như không có ông ta giúp đỡ, cục cưng căn bảnđã không còn sống được! Mặc Nõan mới vừa thay quần áo chưa được bao lâu, thìchuông báo thức liền vang lên, cô xách túi lên vội vội vàng vàng chạy tới bệnhviện —— Trong phòng bệnh cao cấp của bệnh viện, bên trong xếp đặt 888 đóa hoa hồng,khắp nơi trên tường treo bong bóng màu hồng, rất dễ nhận thấy, người bố trígian phòng bệnh này vẫn còn có tình tiết thiếu nữ nồng đậm .
“Tới rồi, tới rồi, dì Noãn tới rồi!” Cậu nhóc ngồi chổm hổmchờ ở cửa bệnh viện hướng về phía đầu điện thoại kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222487/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.