Anh sợ hãi vội vàng lật người bò dậy, nhặt y phục rơi tán loạnở trên đất khoác lên người, “Noãn, em cố nhịn một chút, anh lập tức đưa em đếnbệnh viện kiểm tra!” Mặc Noãn cúi đầu thiếu chút nữa không nhịn được bật cười,đối phó tiện nhân, chỉ có thể dùng tiện chiêu a! Mặc Phi Tước thấy bả vai côđang run rẩy, bị dọa sợ tới mức sững sờ, dừng lại rồi xoay mặt cô lại phíamình, phát hiện cô đang cười, vẻ mặt hốt hoảng trong nháy mắt biến đổi, “Em gạtanh!” Đây không phải nghi vấn, mà là khẳng định! “Tôi nào có lừa anh, mới rồithật sự rất đau!” Mặc Noãn tiếp tục giả vờ! “Thật không có lừa gạt anh? Nhưnganh nghe Bác Hải nói, phụ nữ có thai mang thai qua ba tháng là có thể sinh hoạtvợ chồng , bọn họ có thể, chúng ta tại sao không thể?” “Đông Bác Hải anh ấy kếthôn rồi à?” “È hèm!” “Người phụ nữ nào lại kém may mắn dữ vậy?” “Noãn!” Mặc PhiTước nghiêm giọng kêu cô một cái, không cho cô khinh thường bạn bè của anh nhưvậy, rồi sau đó lại hì hì cười .
“Anh bệnh tâm thần hả!” Một lát thì tức giận, một lát lại cười.
Mặc Phi Tước bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, gương mặttuấn tú lại gần, cười rất là chế nhạo, “Người phụ nữ không may mắn đó, hình nhưlà bạn của em thì phải!” “Bạn tôi? Tôi không có bạn!” Bởi vì thân phận của côcao quý không thể với tới, các bạn học nữ không dám đến gần cô, bạn nam muốn đếngần cô thì Mặc Phi Tước lại càng không cho phép, cho nên cô căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222473/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.