Mới vừa xuống máy bay, cả người Vô Song đều chóng mặt, ngực cực kỳkhó chịu, cô kéo valy hành lý từ cửa khẩu kiểm vé đi ra ngoài, thì độtnhiên có người gọi cô, cô quay đầu nhìn lại ~ là Kiều Lệ Vũ, cô ngâyngẩn cả người.
"Quên rồi, doanh nghiệp của anh cũng hợp tác với làng du lịch này,Đông Chủ tịch cố ý giao cho anh phải chăm sóc em thật tốt."
Thấy vẻ mặt cô kinh ngạc, bộ dáng đáng yêu không thôi, thì Kiều Lệ Vũ không khỏi nở nụ cười, nụ cười của anh rất thuần khiết, thời gian trôiqua thế nhưng dáng vẻ anh vẫn như cũ tràn đầy thư sinh, như đứa trẻ mớilớn.
"Chủ tịch dặn anh chăm sóc tôi?" Vô Song có loại cảm giác bị bán, côthật sự không nghĩ tới Kiều Lệ Vũ cũng tới giám sát công trình.
"Ừ." Kiều Lệ Vũ gật đầu một cái, nhận lấy valy hành lý từ trong tay cô, kéo đi ra ngoài.
Một lần nữa, hai người lại im lặng không nói, chuyện cho tới bây giờVô Song thật sự quên rồi, đã hiểu không yêu, thì cũng sẽ không hận.
Đi một đoạn đường, Kiều Lệ Vũ mới mở miệng, "Vô Song, nếu như em để ý chuyện làm bạn với anh, vậy thì em xem như anh là người bạn hợp tácbình thường mà đối đãi đi, chỉ cần em không gạt bỏ anh thì được rồi."
Vô Song hơi có vẻ xấu hổ vuốt tóc trên trán, "Lệ Vũ, cám ơn anh đãgiúp tôi giấu giếm chuyện của Yên nhi, chuyện trước kia, tôi thật sự đãquên rồi, chỉ là bạn trai của tôi, anh ấy không thích tôi thân mật vớianh quá ~" lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222348/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.