Nửa giờ sau, Alexander được người ta dìu ra ngoài, cậu bé đứng ở cửa ra vào tự mình ‘ cung nghênh ’ hắn, đôi môi trắng mịn xẹt qua nụ cườimỉa mai,
“Vẫn còn hưởng thụ sao?” Bạch Dạ ở bên cạnh nén cười, bởi vì lời nói này mà từ trong miệng một đứa trẻ tám tuổi hỏi, thì thật sự rất nực cười, cậu ấylại không hiểu cảm giác kia là cái gì.
“Van cầu cậu, giết chết tôi đi, giết tôi đi.” Ngườita đều muốn sống, thế nhưng hắn lại từ chối sự sống, có thể thấy được tư vị kia là sống không bằng chết.
“Giết người?” Vẻ mặt cậu bé kinh hãi, liếc về phía Bạch Dạ,
“Bạch Dạ, tôi từng giết heo chưa?”
“Chưa từng thấy qua.” Bạch Dạ nhún nhún vai.
“Nghe thấy chưa, ngay cả heo tôi cũng chưa từng giết, sao dám giết người đây?” Bộ dạng cậu bé ra vẻ ngoan ngoãn, ngại giếtchết Alexander. Alexander cắn răng nghiến lợi nhìn cậu bé chằm chằm,nó rõ ràng chỉ là một đứa nhỏ, nhìn qua tràn đầy ngây thơ hồn nhiên vàđáng yêu, ai có thể nghĩ đến, nguỵ trang dưới mặt nạ Thiên Sứ của nóchính là một trái tim của ác ma. Ai kính cậu một thước, cậu nhất định sẽ trả lại hắn một trượng, động đến mẹ cậu, thì càng đáng chết hơn!
“Bạch Dạ, đưa khẩu súng cho tôi.” Bạch Dạ cung kínhđưa súng lục lên, cậu đem họng súng hướng về phía Alexander, người đangđối mặt với tử vong thì khoảnh khắc đó cực kỳ yếu đuối, cho nênAlexander luống cuống,
“Cậu, cậu muốn làm gì?”
“Không phải là ông muốn chết sao, đột nhiên tôi nghĩ thông suốt rồi, tôi muốn đem lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222318/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.