“Anh nói cái gì?” Vô Song cho là mình đã nghe lầm.
“Anh muốn em...... Nấc......” Anh ợ lên hơi rượu, một đôi bàn tay trắng như phấn nện vào ngực của anh, ngay sau đóchính là tư thế giãy giụa kiểu chó của mỗ tiểu thư:
“Nghĩ hay quá nhỉ,buông tay.” Quả nhiên không thể ở sào huyệt của kẻ trộm được!
“Này sao em kích động thế?” Anh không những không buông tay, mà còn nâng lên nụ cười xinh đẹp.
“Đại **, sắc lang thối, mau buông tay.” Nếu không cô sẽ ra tay. Anh lật người, nhường cho cô một nửa ghế sa lon,chống đỡ cô ở bên trong, hai mặt đối lập với nhau, bốn mắt gặp nhau, dùtrên mặt anh vẫn đang treo nụ cười, nhưng ánh sáng lóe lên trong mắt lại có một chút đau đớn không tan được. Vô Song sửng sốt một chút, rồi tâm không tự chủ được mà quan tâm:
“Anh, anh làm sao vậy?”
“Không có gì, chính là muốn em tâm sự với anh thôi.” Anh nhắm mắt lại, tay ôm chặt lấy cô.
“Anh muốn tôi...... Chính là nói chuyện phiếmvới anh?” Vô Song có chút không tin, lại còn tưởng rằng anh giả mượnrượu để điên khùng, mà làm chuyện cầm thú với cô. Lông mày thanh tú của anh giương lên, rồi hỏi ngượclại:
“Nếu không thì sao?” Thấy mặt của Vô Song hơi ửng hồng rồi, anh lại nói:
“Em đang nghĩ cái gì?”
“A, tôi không nghĩ cái gì.” Ánh mắt của anh híp lạitràn đầy không tin, còn khuôn mặt của Vô Song thì xấu hổ rồi đỏ lên, sau đó cãi chày cãi cối nói:
“Tôi thật sự không nghĩ cái gì.” Lần này thìanh nở nụ cười.
“Này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222316/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.