Ban đêm, gió mang hơi lạnh phất qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng, phátra tiếng vang
“Ào ào”, trong phòng có tiếng vang lục tung hỗn loạn.
“Họ Chu kia, ông cầm số tiền này là muốn đi đưacho con hồ ly tinh nào của ông hả?” Giọng người phụ nữ bén nhọn vang lên chất vấn. Người đàn ông đang lấy tiền ở trong tủ bảo hiểmbỏ vào valy, không nhịn được mà trả lời
“Đàn bà thúi, cô lắm mồm vừathôi hỏi nhiều thế làm gì, tiền của ông, đưa cho ai thì đưa, cô quảnđược à.”
“Ơ ơ ơ, nghe giọng điệu này của ông, không giống như là đi tặng quà cho người ta, giống như là......” Người phụ nữche miệng, nở nụ cười chê cười,
“Gây họa, sợ bị trả thù, trốn đi!” Bọnhọ chẳng qua là vợ chồng trên danh nghĩa, sau lưng thì mọi người đều tựchơi, ông ta bao tình nhân, cô nuôi ” tiểu bạch kiểm”, đây chính là hônnhân của nhà giàu có, đám cưới kinh doanh, một nhân duyên. Nói tình, thương tiền...... Vốn là người đàn ông đang tức không có chỗ xả,tâm phiền ý loạn, lại bị người phụ nữ này giễu cợt, càng nổi trận lôiđình hơn, nên đứng dậy cho người phụ nữ một bạt tai,
“Tiện nhân, ôngxong rồi, thì con mẹ mày cũng xui xẻo thôi!” Người phụ nữ hung ác nhìn chằm chằm vào ông ta, siết chặt ngón tay. Người đàn ông thấy cô ta hung ác nhìn chằm chằmmình như vậy, thì đưa tay ra phía sau níu tóc của cô ta, hất tay đánhmấy bạt tai
“Con đàn bà thúi, tao đã tìm luật sư lập di chúc, tao muốnkhi chết, một phân tiền mày cũng đừng mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222277/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.