Trầm mặc một lúc, anh mở miệng
“Ta cũng không muốn con rời khỏi mẹ con.”
“Hả?” Cậu bé mở trừng hai mắt nhìn anh.
“Ta biết con rất quan trọng với cô ấy!” Đưa tay, anh cưng chìu mà vuốt đầu con trai, nồng nàn mà nhíu chặt chân mày. Anh biết, đứa nhỏ này là sinh mạng của cô bé ngốc kia! Mấy năm nay, cô ấy vì con trai mà chịu nhiều đau khổ, thì phần công lao vất vả của cô ấy càng lớn, cũng đáng để con trai yêu cô ấy như vậy! Anh không tranh giành quyền nuôi dưỡng con trai, cũng không có nghĩa là anh buông tha, mà là ăn sạch lớn nhỏ ——
“Cùng lắm thì, ta chịu thiệt một chút, tiếp nhận mẹ con!” Anh nói với vẻ mặt dũng cảm, giống như tráng sĩ một đi khôngtrở lại, giống như anh phải xuống địa ngục vậy.
“Khụ khụ khụ......” Cậu bé ho khan, chỉ thiếu bị nước miếng sặc chết. Mặc dù, cha rất tuấn tú, rất khốc, nhưng dángdấp mẹ cũng không tệ, từ khi cậu có trí nhớ, đàn ông theo đuổi mẹ nhiềuđếm không xuể, nhưng phần lớn đều rất thảm, cũng biết không phải là domẹ trời sanh xấu xí. Nhớ lại, người đầu tiên ở trước mặt mọi người cả lớp thổ lộ với mẹ, ngày hôm sau đã vào bệnh viện, nguyên nhân là rơivào cống thoát nước ven đường. Còn có một người ở ngoài đường phố cầu hôn với mẹ, ngày hôm sau đã ngoẻo rồi, nguyên nhân là bị xe đụng bay. Còn có một người thảm hơn, bị mẹ cự tuyệt, ngàyhôm sau não bị tê liệt, không biết chuyện thì nói là anh ta chết vìtình, nguyên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222274/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.