“Cô em, tôi ghét làm bộ giả mù sa mưa, lấy lòng tôi!”
“O o ~~” Vô Song vẫn còn đang hơi tàn, với lời nói của anh, ngoảnh mặt làm ngơ.
“Shit!” Khẽ rủa một tiếng, người con trai thô lỗ xé rách quần áo của cô, chưa từng có một cô gái nào dám coi thường mệnh lệnhcủa anh, cô gái này lại dám không nghe theo, anh không thể không khiếncho cô ta ngoan ngoãn nghe lời!
“...... Đừng, Lệ Vũ đừng xé, quần áo này là của Thư Yên đấy!” Wow, xé rách cô sẽ không thường nổi đâu. Lệ Vũ? Động tác người con trai hơi chậm lại, lần nữa chống đỡcô ở trên tường, một tay chống tường, một tay nâng cằm của cô lên, giọng cười lại như hàn băng nổi
“Cô gọi tôi là gì?”
“Lệ Vũ a!” Vô Song còn chưa kịp phản ứng người đàn ông này vốn không phải Kiều Lệ Vũ. Lệ Vũ?! Khuôn mặt tuấn tú chôn trong bóng đêm của người con trai đột ngột nổi gân xanh, lực nắm cằm Vô Song có phần gia tăng,cô ta lại đang ở trước mặt kim chủ không chút nào cố kỵ mà gọi tên mộtngười đàn ông khác, cô ta có biết đây là cấm kỵ lớn nhất của người đànông không! Cô ta, chết chắc rồi!
“Lệ Vũ...... Đau!” Vô Song nhíu mày, hôm nay Lệ Vũ thật sự rất khác thường nha, cô hơi sợ. Trong bóng tối, người đàn ông tà ác cười nói
“Cô em, nhớ tên của tôi —— Đông Bác Hải!” Không phải là Kiều Lệ Vũ! Vô Song giật mình...... Lúc này mới phản ứng, anh ta không phải là Lệ Vũ!
“Ưm ưm......” Đôi môi, lần nữa bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222243/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.