Trên căn bản, mới chỉ nằm viện đến ngày thứ hai thôi, mắt Niệm Thần liếc thành một đường rồilàm ầm ĩ lên đòi phải được xuất viện, lúc đó, Hoắc Cảnh Sâm bị làm phiền đến khi không chịu được nữa, đành nhờ bác sĩ tiến hành kiểm tra tổngquát toàn thân, sau khi xác định không có gì bất thường, cuối cùng mớigật đầu đồng ý.
Bên này mọi người vừa mới bước ra khỏi cửa bệnhviện, điện thoại của Hoắc Cảnh Sâm liền đổ chuông, công ty xảy ra một số chuyện, chân mày Hoắc Cảnh Sâm chau lại, trả lời một vài ý, rồi nói đưa Niệm Thần về nhà trước, rồi mới quay lại công ty.
Vốn là thânthể Niệm Thần đã không còn chuyện gì nữa rồi, nhưng Hoắc Cảnh Sâm cũngvẫn lo lắng nên nhìn vào cũng có chút hơi quá, Niệm Thần khuyên HoắcCảnh Sâm nên đến công ty trước, cô sẽ tự bắt taxi trở về cũng khôngthành vấn đề.
Hai người cứ đẩy qua đẩy lại, không ai chịu đồng ý đi trước, Niệm Thần liền nổi giận, dứt khoát cùng ngồi vào trong xe:
“Em sẽ đến công ty cùng với anh.”
Chuyện đã đến lúc này nên căn bản cũng không người nào phải thỏa hiệp cái gìnữa, Hoắc Cảnh Sâm nhìn thấy sự kiên quyết trong thái độ của Niệm Thần,thở dài một cái, rồi cũng bước lên xe.
--- ------
Ý nghĩađúng như lời nói lúc nãy, lần đầu tiên Hoắc Cảnh Sâm đến công ty cùngvới một cô gái, hơn nữa, trước sau gì thì trước mặt khá nhiều người,chính miệng vàng lời ngọc của Hoắc Cảnh Sâm cũng đã tự mình thừa nhậnthân phận của cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/3058765/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.