“Thiển nhi, tại saoem vẫn không thể đi theo anh? Làm người phụ nữ trong nhà của gia chínhlà việc tương đối vinh quang, cái con nhóc Nhan Noãn Noãn kia muốn đượcnhư vậy mà anh còn không cho nữa đó!”
Thiển nhi, chỉ một mìnhHoắc Thần Viễn mới được gọi như thế mà thôi, cộng thêm giọng nói nũngnịu quá mức của Hoắc Thần Viễn nữa, gọi thân mật như thế cũng coi nhưbên trong đó có một chút mờ ám rồi.
Được rồi, trên thực tế, lúcđó Hoắc Thần Viễn cộng thêm con chó BOA của nhà cậu nữa, thực sự đã trởthành cơn ác mộng của Đồng Thiển Hi, sau một vài giây phút cảm thấy bấtlực, Đồng Thiển Hi trở nên kích động nghiễm nhiên muốn bỏ của chạy lấyngười, thậm chí gần đây cô đã có ý nghĩ muốn dọn ra khỏi nhà, nhất địnhphải trốn thoát khỏi tên tiểu ác ma này, nếu không thì tâm lý của cô sẽbị ảnh hưởng đến quá trình phát triển mất!
Không chỉ vì đối vớichuyện thân thể của mình đã trổ mã như người trưởng thành, hơn nữa cònvì nguyện vọng trong ngày sinh nhật vào những năm gần đây, năm nào cũngthế, chỉ bởi vì có như vậy, cô mới có thể đủ tư cách đứng bên cạnh người đàn ông đó.
Còn về phần cái thằng nhãi ranh năm tuổi này, đúng,Đồng Thiển Hi mười hai tuổi, nghiễm nhiên đem Hoắc Thần Viễn năm tuổixếp đứng đầu trong cái đám nhãi ranh.
Vì vậy, những khi đối mặtvới Hoắc Thần Viễn, vẻ đẹp lạnh lùng của Đồng Thiển Hi trực tiếp trởthành tảng băng ngàn năm, dù làm thế nào cũng không tan chảy được.
Từ trước đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/3058751/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.