“Hoắc Cảnh Sâm……… anh mau lên đây, đi lên đây! Anh là tên lừa gạt, anh đi ra cho em, nói rõ mọi chuyện cho em!”
Khi đó, tiếng khóc gào thét đến mất cả giọng, nhưng vẫn kêu lên như mộtcách thể hiện những ức chế trong lòng, cô cũng không biết giọng nói củamình bị khàn khàn từ lúc nào nữa, bước chân mỗi lúc càng thêm hỗn loạn,cũng không biết từ lúc nào lại bắt đầu bước vào nước biển, dưới chânbước mỗi lúc lại càng sâu thêm, rồi vô tình bước hụt một cái, cả ngườichìm vào nước biển, một cảm giác lạnh lẽo vây quanh thân thể của cô,nhưng cảm xúc trong lòng lại cực kỳ đau lòng.
May mắn là cô biếtbơi, nếu không thì hiện tại chắc cô đã bị nước biển cuốn đi theo dòngchảy rồi, nhưng trên thực tế, cô cũng không biết được sức lực nhỏ bétrong cơ thể của cô có thể cố gắng được thêm bao lâu nữa, ngay lúc nàylại bị một ít nước biển tanh mặn tràn ngập vào khoang miệng.
Thời điểm này cô chẳng thể kêu lên được một tiếng nào, cô cố gắng vùng vẫytrong nước biển, nhưng vẫn không tìm được gì, căn bản là chung quanhcũng chẳng có ai có thể cứu cô, mà cô đang muốn tìm người cũng giống như bỗng nhiên mất tích mà chẳng hề có tin tức gì.
Mắt cũng chẳngcòn muốn mở ra nữa, nước biển hòa lẫn với nước mắt, nhưng trên thực tế,cô chưa bao giờ có cảm giác là mình lại có thể yếu đuối như thế này.
Cô cảm giác mình sắp ngất đi, thời điểm trời đất như tối sầm trước mắt, cô rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/3058740/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.