Thực ra, ra khỏi bệnh viện, dưới bóng đêm, gió đêm hiu hiu thổi, cảmgiác khó chịu ở lồng ngực biến mất, giữa không gian mê man cảm thấy nhưkhông có chỗ để về.
Ngoài thân phận Mộ Niệm Thần, mấy năm nay cô còn là đệ nhất sát thủ “Mạt Ly” của “Mạn”, cho nên trên người có súng cũng không hề kỳ quái, màdanh hiệu này ban đầu hoàn toàn vì Mộ tiểu thư có một con trai thiêntài, cái gọi là sát thủ, nhưng sự thực thì, từ năm đó tới giờ Mộ tiểuthư chưa từng giết một người nào, cứ mỗi lần có nhiệm vụ chỉ đi ngangqua hiện trường, lại thêm một lần trở thành đối tượng khinh bỉ của mọingười trong “Mạn”.
Mà Mộ tiểu thư không hề xấu hổ bởi vì, dù gì thì cô cũng là cô gái yếu đuối, hơn nữa không phải còn phải nuôi gia đình sao?
Cô không giết người được, bản lĩnh không có, chỉ giỏi đóng kịch, ngay cả khẩu súng này cũng do Tây Hàn chuẩn bị để cô phòng thân, không ngờ tớithành phố A lâu như thế, lại sử dụng trong trường hợp này.
Mạt Ly, Mạt Ly, bao năm nay cô mong muốn điều gì không cần nói cũng có thể biết.
Niệm Thần đứng ở cửa chính bệnh viện, hít sâu một hơi, đi về phía nhà trọ của mình.
***
Hôm nay dường như Hoắc Cảnh Sâm tan làm sớm hơn mọi ngày một chút, hiệntại, tuy mới chỉ tới gần biệt thự của Cố San San đã ngửi thấy mùi nướchoa gay mũi, Hoắc Cảnh Sâm không kiềm chế được mà hắt hơi, trong lòngsuy nghĩ chắc chắn hai tên nhóc con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/3058629/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.