Editor: Kim Tuyến
Đang khi nói chuyện cánh tay anh một hồi dùng sức, mảnh sứ bén nhọnđâm vào chiếc áo sơ mi, sau đó một chất lỏng đỏ hồng từ từ nhuộm mộtmảng áo sơ mi.
Không dự liệu đến Hoắc Cảnh Sâm thật sự sẽ đâm vào mình như vậy, người phụ nữ hoảng sợ như gặp quỷ, muốn lấy tay của mình ra:
“Kẻ điên, con điên rồi sao!”
“Mẹ, cảm giác đích thân kết thúc sinh mạng của con trai mình như thế nào?”
Ánh mắt kiên định của Hoắc Cảnh Sâm làm cho người ta có chút giậtmình khi nhìn thẳng vào khuôn mặt ấy. Đáy mắt u ám, mà ngay cả lời nóithốt ra khỏi miệng có vẻ dị thường, cánh tay màu mật ong gia tăng lựcđạo mang theo bàn tay Mai Thanh Dung chuẩn bị đem mảnh sứ vỡ đẩy sâuhơn. Nhưng, một giây sau tất cả động tác bỗng ngừng lại khi Niệm Thầnđột nhiên bước vào.
Hành động của cô lúc này thật kì lạ, nhưng cô lại an ủi chính mìnhthật sự chỉ là lo lắng cho con trai mình còn chưa kịp thấy cha nhóc màthôi. Bàn tay mềm mại cầm lấy bàn tay màu mật ong của Hoắc Cảnh Sâm, tay kia lại đem cánh tay Mai Thanh Dung hất ra.
“Hoắc Cảnh Sâm, không cần thiết, thật không cần thiết vì sai lầm của người khác mà trừng phạt chính mình.”
Cô ngưng mắt nhìn trước ngực anh một mảnh đỏ tươi hỗn độn, ánh mắt không tự giác tràn ra chút đau lòng.
Mảnh sứ vỡ bén nhọn rơi trên thảm trải sàn không có phát ra chúttiếng vang nào, Niệm Thần cuống quít xé khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-lat-ban-con-la-me-trom-duoc/3058417/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.