Đêm nay Tư Kình Vũ rất dịu dàng, coi cô như búp bê thuỷ tinh, sợ làm đau cô. Trong lòng cô bất an, nhìn xuống hạ thân hắn, hắn vẫn đang ở trong cô, nhưng một khắc này hoá ra cũng không quan trọng như thế.
Ngày tiếp theo Tư Kình Vũ tỉnh lại, nghe thấy tiếng chuông điện thoại, hắn nhìn Nhan Nghiên vẫn đang ngủ liền vội vàng đến bắt máy. Hắn nhíu mi, vuốt ve trán Nhan Nghiên, nói khẽ :”Alo.”
Nhan Nghiên bị tiếng đập cửa đánh thức, Tư Kình Vũ không còn ở đây, cô choàng lấy bộ quần áo ra mở cửa. Người gọi cửa là phu nhân Mạch Hoa Khắc, vẻ mặt của bà sốt ruột nói: “Nhan, cô đi xem xem, Vũ và Âu Dạ muốn hại Jess, Ấu Dạ còn rút súng nữa.”
Nhan Nghiên bừng tỉnh, tuy cô biết chút tiếng Pháp nhưng Mạch Hoa Khắc nói nhanh quá, cô nghe không hiểu đã bị bà ấy kéo đi. Mạch Hoa Khắc phu nhân đưa cô đến phòng Âu Dạ, không gõ cửa mà trực tiếp xông vào: “Nhan Nghiên đã đến, có chuyện gì có thể nói rõ ra.”
Tư Kình Vũ thấy Nhan Nghiên đến, mắt nhìn Âu Dạ nói: “Tôi nói rồi, chuyện này chúng ta có thể xử lí, không cần hỏi Nhan Nghiên, Nhan Nghiên, em về phòng đi.”
Nhan Nghiên còn chưa biết đầu đuôi câu chuyện, cô nhìn Jess đang ngã dưới đất, toàn thân bị thương, có vẻ không nhẹ. Cô liền bất ngờ, nhớ lại đêm qua, cô lui về sau vài bước, lại hỏi Tư Kình Vũ :”Kình Vũ, anh đang làm gì.”
“Nhan, nói cho họ biết, có phải đêm qua tôi bắt buộc cô không?” Jess hỏi, thấy Nhan Nghiên đến như nhìn thấy cứu tinh :”Đêm qua cô uống rượu, xong nôn hết lên người tôi, tôi bất đắc dĩ tìm nơi đi thay đồ. Tôi chưa từng bắt ép cô, cô nói cho Vũ biết, có phải tôi ép buộc cô không?”
Nhan Nghiên lắc đầu, một chút cô cũng không nhớ gì, sao có thể nói cho hắn được. Nhưng cô biết rõ, khẳng định cô không phải tự nguyện phát sinh quan hệ với hắn. Cô quay sang cầu xin Tư Kình Vũ giúp đỡ, Tư Kình Vũ trừng mắt nhìn Jess, trong đôi mắt lộ sát khí. Cô chạy đến ôm Tư Kình Vũ: “Kình Vũ, đừng làm thế? Em không muốn nhắc lại chuyện này, em muốn rời khỏi đây , em không muốn ở nơi này một chút nào nữa.”
“Vừa rồi Nhan Nghiên đã gật đầu.” Mạch Hoa Khắc phu nhân đột nhiên lạnh lùng nói: “Nhan Nghiên đã thừa nhận, là cô ấy tự nguyện, say rượu loạn tính là chuyện bình thường. Vũ, đây là trách nghiệm của cả đôi bên, cậu không thể giết Jess.”
Tư Kình Vũ nhìn Nhan Nghiên, cô ấy không còn giữ được bình tĩnh, toàn thân run rẩy, Hắn nói với Âu Dạ: “Âu Dạ, tôi không muốn nhìn thấy người này nữa, vĩnh viễn.”
“Yên tâm, hắn sẽ không bao giờ có thể xuất hiện trước mặt cậu.” Âu Dạ gật đầu, mục đích của hắn đã đạt được. Đột nhiên hắn có chút yêu thích chú và mẹ kế hắn, bọn họ ít ra vẫn còn tác dụng, thu hoạch của hắn đúng là ngoài ý muốn.
Tư Kình Vũ ôm Nhan Nghiên đi ra ngoài, sắc mặt thâm trầm. Đi vài bước, Tử Hằng đến, mở to mắt nhìn cha mẹ cậu. Cậu thấy sắc mặt Nhan Nghiên tái nhợt lại, trông rất bất lực, đôi mắt mê mang, cậu nhìn cha càng thấy khó hiểu.
Tư Kình Vũ nhìn con trai, ôm Nhan Nghiên về phòng, Tâm trạng Nhan Nghiên không ổn định, cô cũng rất hoảng hốt. Cô nằm xuống, mắt nhìn Tư Kình Vũ, cô kéo tay hắn nói :”Kình Vũ, nói cho em biết, anh đang nghĩ gì?”
Hắn cốc trán cô :”Em không nên nghĩ vớ vẩn. Nhan Nghiên, anh nói cho em biết, hôm qua không có chuyện gì xảy ra cả.” Hắn hôn lên trán của cô: “Em đừng nghĩ ngợi nhiều.”
“Anh nói sao?” Nhan Nghiên suýt bật dậy , cô giữ lấy áo hắn :”Sao anh khẳng định là thế, rõ ràng Jess nói, em ở cùng hắn, hơn nữa lúc tỉnh lại…” Kế tiếp cô không nói nên lời, trong trí nhớ của cô là một mảng trống rỗng.
“Jess là người của Âu Dạ, Âu Dạ luôn muốn phá hoại tình cảm của chúng ta, hắn thông đồng với Jess làm ra chuyện này không có gì là lạ.” Tư Kình Vũ nằm bên cạnh cô :” Bảo bối, thông minh của em đi đâu hết rồi. Ngoại trừ anh, đêm qua không có ai chạm vào em.”
Nhan Nghiên thấy rất vui mừng, Tư Kình Vũ nói có lí, nhưng cô vẫn có chút không tin, có điều thái độ của Tư Kình Vũ cũng không có gì thay đổi, nếu chuyện đó xảy ra, chắc chắn hắn sẽ không như lúc này.
“Còn nữa!” Tư Kình Vũ mập mờ nói :”Thân thể của em anh còn hiểu hơn, đêm qua anh đã tự kiểm chứng, em và Jess chắc chắn chưa xảy ra chuyện gì. Hắn đúng là to gan, còn dám đụng vào người phụ nữ của anh.”
Nhan Nghiên đỏ mặt, cũng gần như hoàn toàn tin tưởng hắn, cô nói: “Vậy tại sao anh lại phải làm thế?” Không nghi ngờ gì nữa, Đêm qua là Jess bị Tư Kình Vũ đánh.
“Là để cho Âu Dạ xem, hắn đã sắp đặt chuyện đó, tôi chỉ tương kế tựu kế, bày trò cho hắn xem.” Tư Kình Vũ thấy tâm tình cô đã ổn , cũng thở dài . Tay của hắn liền trượt vào trong, chạm lên bụng cô: “Bảo bối, em có vẻ rất sợ nơi này. Hiện tại đang có lợi cho chúng ta, không lâu nữa chúng ta có thể về nước.”
Nhan Nghiên lại bị người đàn ông này quyến rũ, Tư Kình Vũ càng ngày càng làm cho cô chìm đắm, hiện tại tay hắn lại che lên bụng cô, dịu dàng lưu luyến. Cô cảm giác hoá ra cũng lâu rồi mình và hắn chưa từng nói chuyện thân mật như vậy. Sau khi đến đây, cô luôn cảm thấy mệt mọi. Hiện tại rốt cuộc cũng đã thoải mái hơn :”Vũ, em mệt, em đi ngủ một lúc.”
“Ngủ đi, bảo bối!” Tư Kình Vũ hôn lên trán cô, nhẹ nhàng vuốt má cô. Đợi Nhan Nghiên ngủ, hắn đắp chăn cho cô, mãi sau mới đi ra. Tử Hằng đứng đợi bên ngoài, lúc Tư Kình Vũ đi ra, cậu nhìn chằm chằm hắn.
“Có chuyện gì, Hằng Hằng? ” Tư Kình Vũ xoa đầu con trai hỏi
“Cha, cha sẽ không làm tổn thương Tiểu Nghiên, đúng không?” Tư Hằng hỏi hắn, mặc dù là con trai hắn, nhưng cậu cảm thấy đã có chuyện gì đó xảy ra. Hơn nữa Tiểu Nghiên có vẻ rất đau lòng.”
“Đương nhiên cha sẽ không làm tổn thương mẹ con.” Đứa con này, càng ngày càng thông mình. Tâm tư hắn giấu được mọi người, nhưng dường như bị con trai nhìn thấu :”Hằng Hằng, mẹ đang ngủ, con vào cùng mẹ đi, chăm sóc mẹ con cho tốt.”
Tử Hằng gật đầu: “Cha, cha định đi đâu à?”
“Ừ, cha còn có chuyện.” Hắn ngồi xổm xuống :”Cha giao Tiểu Nghiên cho con, con phải chăm sóc tốt, có chuyện gì thì gọi cha. Còn nữa, không được đến phòng của Âu Dạ và Mạch Hoa Khắc phu nhân nữa, biết chưa?”
Tử Hằng gật đầu, hình như cha định làm chuyện gì rất quan trọng, cậu nên nghe lời cha.
Âu Dạ cho Tư Kình Vũ mượn xe, hắn cũng không từ chối, Âu Dạ không đi làm nhưng hắn cũng không thèm chào hỏi gì. Đầu tiên tới tiệm thuốc mua ít đồ, sau đó đi dạo xung quanh. Lúc sau điện thoại vang, là Âu Dạ gọi: “Vũ, cậu đi đâu, sao không đợi tôi?”
“Chỉ là cảm thấy phiền lòng, nên đi dạo một chút thôi.” Tư Kình Vũ mệt mỏi nói :”Thuận tiện đi xem khu thương mại ở Pháp, xem xu hướng thời trang dạo gần đây. Cậu đừng xen vào, tôi đi một lúc sẽ quay về.”
“Tôi qua đó với cậu được không?” Âu Dạ đoán có thể hắn và Nhan Nghiên nói chuyện không được vui vẻ cho lắm, xảy ra chuyện như thế ai mà vui vẻ được: “Vũ , tôi rất lo cho cậu, đừng vì một người phụ nữ mà phiền lòng .”
“Cậu nói đúng.” Tư Kình Vũ đáp :”Thật không ngờ Nhan Nghiên lại làm thế với tôi.” Tư Kình Vũ cũng nói thêm :”Đừng đến đây, tối tôi sẽ đến công ti tìm cậu. Chuyện của chúng ta, hợp đồng còn một chút cần sửa. Đúng rồi, Âu Dạ, lần này hợp tác lớn như vậy. Ban giám đốc có thể thông qua sao?”
“Vũ, tôi đã nhận lời cậu thì nhất định tôi sẽ làm được, cậu yên tâm.” Âu Dạ kinh hỉ, xem ra Tư Kình Vũ đã có đáp án rất tốt với hắn: “Được rồi, cậu đi đi, tôi chờ cậu tới, chúng ta cùng ăn cơm.”
Tư Kình Vũ cúp điện thoại, mắt cảm giác được có hai người đang theo đuôi phía sau, lúc này đang có hoạt động lớn bên trong khu thương mại, hắn tìm một chỗ ngồi xuống.Một lát sau, hắn vào nhà vệ sinh, lúc sau đi ra, đằng sau đã không còn ai. Hắn đến một quán rượu nhỏ, khi hắn đi vào, gặp Jess ở trong.
Jess vẫn quấn băng trên người, có vẻ vẫn chưa hồi phục, thấy hắn liền cười nhạt: “Tôi còn nghĩ Vũ không kịp tới đây.”
“Chú khoẻ chứ?” Tư Kình Vũ không có ý quan tâm, chỉ lễ phép hỏi, sau đó ngồi xuống, rót cho mình một chén rượu.
“Cậu là người ra tay, không phải nên hiểu rõ hơn à?” Jess cũng không phàn nàn. Chuyện này trước đó đã thương lượng qua, hắn cũng sẵn sàng chịu:”Nhưng Vũ này, cậu ra tay đúng là không nể tình, diễn trò mà như thật vậy.”
“Không làm vậy liệu Âu Dạ có chịu tin tưởng không?” Tư Kình Vũ cười mà như không. Giống như hắn đã nói với Nhan Nghiên, đây là một trò chơi, nhưng không phải Âu Dạ sắp đặt, mà là hắn. Hắn diễn kịch cho Âu Dạ xem, để Âu Dạ tin tưởng: “Jess, sáng nay chú đùa hơi quá rồi. Không có sự cho phép của tôi lại tự tiện bày trò, có vẻ như không muốn hợp tác nữa.”
“Tôi chỉ là đáp lễ cậu thôi, cũng không phải quá phận.” Jess đối với hành động của Tư Kình Vũ thấy rất ác độc, thực ra lúc tối qua hắn đuổi theo Nhan Nghiên, Jess có ý lợi dụng Nhan nghiên, đây cũng là ý muốn của Âu Dạ. Âu Dạ ám chỉ hắn, nếu hắn chiếm được Nhan Nghiên thì quả là đôi bên đều có lợi. Hắn tuy có hứng thú với Nhan Nghiên, tất nhiên là rất muốn. Nhưng đến tối, Tư Kình Vũ lại gọi cho hắn, thế sự liền thay đổi, bởi vì điều kiện Tư Kình Vũ đưa ra rất tốt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]