Edit: Ly Vũ
Beta: Mộc
Tư Kình Vũ nhìn Nhan Nghiên, nói với con trai: “Được, nghe lời con, ăn cơm xong chúng ta đi chơi đu quay.”
Tâm tình của cậu bé dường như rất tốt, miệng liến thoắng không ngừng, nói về chuyện ở nhà trẻ. Thầy giáo dạy cái gì, bạn cùng lớp ngốc nhưthế nào, dạy nhiều cũng không hiểu, tại đó chơi trò chơi gì, Tử Hằngngoan ngoãn ngồi trên đùi Nhan Nghiên, tròng mắt lóe lên hưng phấn. Nhìn con trai như vậy, Nhan Nghiên miễn cưỡng cười, nhưng trong lòng dườngnhư không vui vẻ nổi.
Bọn họ đi ngồi trên đu quay, Tư Kình Vũ đã thông báo qua điện thoạitrước, khi bọn họ đến, nhân viên đã ở đó chờ sẵn. Thực ra đu quay nàykhông mở, chuẩn bị nghỉ làm, khuya thế này chỉ tiếp đãi ba người bọn họ. Vì tiếp đãi ba vị khách cuối cùng này, đèn đều được bật sáng, chờ bọnhọ ngồi lên, cả sân rộng lấp lánh ánh đèn. Tử Hằng hét lên: “TiểuNghiên, mẹ xem, thật đẹp, thật đẹp nha!”
Nhan Nghiên cũng hoa mắt, cả một sân bao màu sắc, lúc này đu quaycũng chuyển động. Bọn họ lên cao từng chút một, toàn bộ cảnh đêm cũnghiện lên trước mắt. Những khối lập phương màu xanh, con chim hồng hoàngto, còn có vòng hoa trên quảng trường, dòng người đi lại, từ trên xuống, nhìn rất rộng lớn. Nhưng những cảnh đẹp này cũng không làm cô vui lên,cô chỉ vì con trai mà cười.
Tử Hằng ngồi cạnh cô, chốc lát thấy đi xuống, gương mặt Nhan Nghiênlạnh nhạt, cô tựa vào thành ghế, đầu hơn nghiêng, tóc dài vương trênvai. Cô vừa liếc mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-kieu-ngao-pk-tong-tai-papa/2526052/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.