Nhan Nghiên bị ném vào một căn phòng nhỏ tối đen, đây là một phòngnhỏ chứa đồ trên tầng ba, bên trong chính là một ít các loại vật dụnggia đình cũ. Nhan Nghiên bị đẩy mạnh vào trong, liền lui vào trong gócphòng, hoảng sợ nhìn Tống Ngọc San. “Bác Tống, cháu, cháu không phải cốý, không phải cố ý hại Lập Hạ bị thương đâu!”
Ánh sáng tỏa ra từ đằng sau lưng Tống Ngọc San, bà ta đi trên giàycao gót bảy phân, từ trên cao nhìn xuống cô: “Nhan Nghiên, mày cần phảihiểu rõ mày có địa vị gì ở cái nhà này! Mày ăn nhờ ở đậu mà còn khôngbiết an phận thủ thường, gây ra nhiều chuyện như vậy. Tao quả nhiênkhông nhìn lầm mày, mày còn nhỏ tuổi như vậy mà đã thủ đoạn ngấm tậnxương tủy. Chỉ có điều, thủ đoạn của mày cũng không dùng được đối vớitao, hôm nay tao sẽ dạy bảo mày một chút, xem mày sau này mày còn có dám xằng bậy như vậy nữa không?”
Nhan Nghiên bị giọng nói the thé của bà ta làm rét run, cô không quên năm đó mẹ cô là lăn xuống từ cầu thang như thế nào, cô rất hiểu rõ,người đàn bà trước mắt này đáng sợ đến nhường nào. Cô có giải thích cũng vô ích, bởi vì Tống Ngọc San ghét cô, cô làm con gái cưng của bà ta bịthương, làm sao bà ta có thể bỏ qua cho cô.
“Tối nay, mày tốt nhất ở lại chỗ này cho tao. Tốt nhất là mày hãy phù hộ Lập Hạ không có chuyện gì, bằng không mày sẽ phải chịu khổ đó.” Tống Ngọc San uy hiếp xong, lo lắng cho con gái đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-kieu-ngao-pk-tong-tai-papa/134466/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.