Trên mặt Tư Thành Đống rốt cuộc có biến đổi, hắn vốn tưởng rằng Đường Tuệ Hà là muốn trở lại bên cạnh hắn, không nghĩ tới cô lại có yêu cầuloại này. Nhất thời lửa giận càng sâu hơn, nhưng hắn trái lại nở nụcười: “Sao vậy, là để mắt đến người đàn ông nào vậy? Ngại con gái là con chồng trước sao?”
Sắc mắt Đường Tuệ Hà vốn cực kỳ tái nhợt khó coi, bây giờ càng trởnên không còn chút huyết sắc nào. Tư Thành Đống là đang nhục nhã cô,không sao, chỉ cần có thể làm cho con gái tìm được một chỗ dung thân, cô cũng đều nguyện ý làm bất cứ điều gì.
Cô lắc đầu: “Em sợ rằng sẽ không chăm sóc con bé được bao lâu, anhThành Đống, van xin anh, chẳng nhẽ anh không thể nhận nuôi con gái emđược sao?”
Tư Thành Đống chậm rãi đứng lên, đi vài bước tới trước mặt Đường TuệHà, cúi người xuống, nâng cằm của Đường Tuệ Hà lên: “Em nói, chỉ cần anh nhận nuôi con gái em, việc gì em cũng đều có thể làm sao?”
Nhan Nghiên nắm lấy áo mẹ mình, dè dặt e sợ gọi mẹ: “Mẹ ơi, mẹ ơi!”
Đường Tuệ Hà ôm chặt con gái, trong mắt vẫn còn rưng rưng nước mắt,cô từ nhỏ ở chung cùng Tư Thành Đống nhiều năm như vậy, đột nhiên côhiểu rõ hắn đang muốn điều gì. Cô nhẹ nhàng nói với con gái: “NhanNghiên, đừng sợ, mẹ ở đây!” Sau đó hiên ngang ngẩng đầu lên nói: “Đúngvậy!”
Khóe miệng Tư Thành Đống lộ ra nét cười nhàn nhạt, lớn tiếng gọi mộtcâu: “Vú Bảo, bà đưa cô bé này đến phòng người làm của các người, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-kieu-ngao-pk-tong-tai-papa/134462/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.