Dương Ly hừ nhẹ một tiếng, không thèm để lời anh nói vào lòng, bởi vì cô sẽ chỉ như thế này trước mặt anh, ở trước mặt Tô Thành Nghiêm, đó là hình tượng ngoan ngoãn vô cùng.
“Hình tượng là cái gì? Có thể ăn được không? Còn nữa, nếu như tôi không gả đi được, không phải còn có người con rể mà ba mẹ tôi đã nhận định là anh hay sao.” Dương Ly thờ ơ nói, mở TV chỉnh đến kênh mà cô thích xem.
Nhưng cô cũng chỉ là nói như vậy mà thôi, giữa bọn họ không có tình yêu, cho nên sau này sẽ không ở bên nhau.
Tịch Tranh khi nghe thấy Dương Ly nói ra lời đó, trái tim đột nhiên không căn được niềm vui giống như bắn pháo hoa vậy.
Tuy biết cô chỉ nói vậy mà thôi, nhưng anh lại có loại cảm thấy anh còn có cơ hội.
Dương Ly ở lỳ ở trong biệt thự của Tịch Tranh mấy ngày, sau khi xin phép chỗ nào cũng không đi, lười biếng ở trong biệt thự của Tịch Tranh ăn ăn uống uống, những ngày tháng đó thật sự rất tự tại.
Còn Tịch Tranh cũng thay đổi, anh trước giờ là người cuồng công việc nhưng bây giờ cũng đúng giờ tan làm, tan làm trên đường về biệt thự còn mang đồ ăn ngon cho cô, không có bỏ lỡ.
Không biết có phải ảo giác của Dương Ly hay không, cảm giác Tịch Tranh dành cho cô rất quen thuộc, không phải loại quen thuộc trước đây, mà là cùng người bên cạnh cô rất quen thuộc theo kiểu đó, khiến cô thường có chút thất thần.
Nhưng cô lại nghĩ không ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773574/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.