“Ôi.” Anh ta thở một hơi thật dài, anh ta nhìn Dương Ly lâu một chút mới ưỡn thẳng lưng đi ra ngoài: “Anh đi trước đây, em đi ngủ nhanh đi, sáng ngày mai tiết một là của bà cô đó, đừng đến muộn.”
Trước khi đi anh ta còn quay đầu lại nhìn cô một cái cuối cùng, trong lòng dâng lên cảm giác không thể buông bỏ được: “Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Dương Ly cảm thấy hôm nay Tịch Tranh rất không bình thường, nhưng về phần không bình thường ở chỗ nào thì cô ấy lại nói không ra được. Nghe thấy lời dặn dò sau cùng của anh ta, không tiếp tục suy nghĩ gì nhiều, sau khi đi rửa mặt thì tắt đèn đi ngủ.
Chỉ có Tịch Tranh đứng yên lặng thật lâu ở dưới lầu nhà cô, nhìn đèn trong phòng của Dương Ly đã tắt rồi thì mới chậm rãi bước chân đi khỏi.
Trong lúc Dương Ly dọn dẹp xong đồ, lại ăn sáng xong, ngoan ngoãn chờ Tịch Tranh đến đón cô, nhưng mà lại bị cho leo cây.
Đã qua giờ đi học, Dương Ly vẫn còn đứng ở cửa chờ anh. Quản gia ra ngoài mua thức ăn nhìn thấy cô vẫn còn chưa đến trường học thì cảm thấy rất kỳ quái, lúc hỏi cô thì cô lại không chịu nói cái gì, chỉ là đứng ngơ ngác ở đó.
Cô không dám đi, sợ lúc Tiểu Tịch Tử đến đúng lúc cô đi thì làm sao bây giờ đây.
Thẳng cho đến hai tiếng đồng hồ sau, ba Dương và mẹ Dương nói hết lời mới có thể kéo cô vào trong nhà, xin nghỉ phép với phía trường học, kêu cô lên lầu nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773564/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.