“Haizz.” Đặng Chiến thở dài.
Anh không hề phủ nhận rằng anh cũng đã từng thích Thần Thùy Linh, nhưng mà sau khi phát hiện được con người thật của cô ta thì đoạn tình cảm này cũng đã chấm dứt sạch sẽ.
“Anh nói coi anh của tôi cũng sắp đám cưới rồi, chuyện tốt của Tịch Tranh và cô gái kia chắc cũng không còn xa nữa đúng không?”
Đặng Chiến không hề nhìn sắc mặt càng lúc càng âm trầm của Tô Thành Nghiêm, cũng không hề cảm giác được hơi thở lạnh như băng đang tỏa ra từ trên người Tô Thành Nghiêm, chỉ lo tự mình cảm thán.
“Hai người bọn họ yêu nhau cũng không phải chuyện gì lạ, dù sao từ hồi cấp ba quan hệ giữa hai người họ cũng đã không tệ rồi, cái thằng Tịch Tranh kia, sao lúc trước tôi lại không nhìn không ra được anh ta đối xử tốt với một cô gái như vậy là vì tình yêu chứ? Còn thật sự cho rằng bọ họ là bạn bè thân thiết nữa.” Đặng Chiến chậc chậc vài cái, vuốt cằm cảm thán.
“Cũng đúng, giữa trai gái làm sao có tình cảm thuần khiết gì chứ, đều là gian tình cả thôi… Úi trời, anh làm gì đó?” Đặng Chiến còn chưa nói xong đột nhiên lại bị ngắt lời, anh thấy Tô Thành Nghiêm đang dùng tay trái đấm mạnh lên trên vách tường, hơn nữa còn đập lủng một lỗ, hoảng sợ.
Đặng Chiến nhanh chóng vỗ vỗ ngực, nhìn qua hình như cũng bị dọa sợ: “Đánh hư tường cũng không sao, lỡ mà tay anh bị gãy thì phải làm sao đây, anh bị sao thế?”
Tô Thành Nghiêm hừ lạnh, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773547/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.