Một cậu bé chỉ khoảng bảy tám tuổi trốn ở phía sau gốc cây, lén lút nhìn Kiều Minh Anh và mẹ của cô đang đang ngồi dưới xích đu.
Mặc dù lúc ấy Dạ Cửu còn nhỏ, nhưng từ trên người anh ta có thể nhận ra cỗ hơi thở cương nhu cùng tồn tại, cùng có vẻ sắc bén và ôn hòa, kỳ lạ là ở trên người anh lại rất hòa hợp, hài hòa một cách khó hiểu.
Chỉ liếc mặt một cái, Lê Hiếu Nhật đã không thể quên.
Nhưng từ đó về sau, Lê Hiếu Nhật cũng không bao giờ ngẫu nhiên gặp Dạ Cửu nữa, khi đó Dạ Cửu đang nhìn cái gì?
Bảo vệ Liễu Lan sao?
Một đứa bé nhỏ như vậy, cậu ta biết thế nào là bảo vệ sao?
Sau này khi nhìn thấy những tài liệu kia ở trong máy tính của ba Lê, Lê Hiếu Nhật liền quỷ thần xui khiến copy lại một phần, phía trên có tư liệu của Dạ Cửu, có thể khẳng định là, ba Lê chắc chắn đã từng gặp Dạ Cửu kia.
“Thần Ngôn chính là tổng giám đốc đứng sau Thần Tinh, mấy người có biết điều này không?” Lê Hiếu Nhật khẽ mở miệng, nói trong ánh mắt nghi ngờ của bọn họ.
Kiều Tiểu Bảo lắc đầu, cái này có liên quan gì đến Dạ Cửu sao?
“Tôi cảm thấy, bọn hắn có thể là cùng là một người.” Lê Hiếu Nhật ngẩng đầu, nghênh tiếp ánh mắt của Dạ Nhất và Dạ Thất, nói lời kinh người.
Mặc dù hắn anh như vậy, Dạ Nhất và Dạ Thất có lẽ là nên cảm thấy hoang đường mới đúng, nhưng từ trong miệng anh nói ra, lại có mội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773512/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.