Kiều Minh Anh ở trong khoang thuyền lần mò, sờ một lúc cũng không phát hiện cửa ra, cô đi đến bên cây đèn dầu, muốn cầm đèn đi soi.
Nhưng lúc này, thân thuyền đột nhiên có rung động mạnh liệt, âm thanh nước biển đánh vào tấm gỗ cực kỳ chói tai, cô vừa đi đến bên cạnh chiếc đèn dầu thì bị một trận rung chấn làm cho văng ra sàn gỗ, phần lưng trên người cảm giác đau nhức.
Trận rung chấn này kéo dài khoảng 3 phút, Kiều Minh Anh thấy thân thuyền chắc chắn không có rung nữa, lúc này mới đứng dậy, đi về chiếc đèn dầu đó.
Đáng tiếc chiếc đèn bị cố định ở chỗ đó, cho nên vừa rồi thân thuyền rung chấn cũng không có rơi xuống.
Không lấy được Kiều Minh Anh cũng không phí sức nữa, cho nên ngồi trên sàn.
Lúc này, Kiều Minh Anh đại khái đã phát hiện cô mất tích rồi, vậy anh phải mất bao lâu mới tìm được cô đây.
Cô biến mất lâu như vậy, không phải không tìm được cô đây chứ…
Suy nghĩ này vừa xuất hiện thì lập tức bị Kiều Minh Anh quăng đi, Lê Hiếu Nhật rất định sẽ tìm được cô, nhất định sẽ tìm được.
Kiều Minh Anh sờ sợi ‘thế giới’ đeo trên cổ, trái tim đột nhiên bình tĩnh lại, giống như Lê Hiếu Nhật đang ở bên cạnh.
Nhưng Kiều Minh Anh lại phát hiện, trên người cô ngoại trừ sợi dây chuyền này, đồng hồ với túi, đều không thấy nữa.
Chắc mấy người đó sợ trên người cô gắn thiết bị theo dõi.
Mà sợi dây chuyền được giấu dưới quần áo của cô, còn có khăn quàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773503/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.