Khả năng duy nhất là Tiểu Bảo đã tìm thấy chiếc nhẫn bí ẩn rồi, mấy người Dạ Nhất chính là người đứng sau chiếc nhẫn bí ẩn biểu tượng cho sức mạnh!
Tên nhóc thối này, lại dám giấu cô chuyện lớn như thế?
Kiều Minh Anh nghiến răng nghiến lợi, cô thầm tìm lâu như thế, không ngờ Tiểu Bảo tìm được rồi, còn sớm thu phục những người đó, xem cô về nhà giải quyết nhóc thế nào!
Nếu không phải Lê Hiếu Nhật nhắc nhở cô thì cô sẽ không nghĩ tới mấy người Dạ Nhất và Dạ Thất, trước đó cô cũng đã nghĩ tới chuyện vì sao hai người đó lại mang họ Dạ, nhưng không ngờ lại thật sự là người nhà họ Liễu.
Là cô quá sơ ý hay là quá qua loa?
Lê Hiếu Nhật nhìn dáng vẻ Kiều Minh Anh nghiến răng nghiến lợi lại đấm ngực giậm chân thì ý cười trên khóe môi càng sâu, anh đưa tay xoa đầu Kiều Minh Anh: “Sao rồi, em nghĩ thông suốt chưa?”
Kiều Minh Anh rầu rĩ quay đầu lại, nhìn Lê Hiếu Nhật cười nhạt, cô dò hỏi nói: “Hiếu Nhật, có phải anh cũng đã sớm biết chuyện này đúng không?”
Động tác xoa đầu cô dừng lại, cô lập tức phát hiện.
Anh cũng biết lại dám giấu cô!
Kiều Minh Anh khẽ cắn môi, nhào về phía Lê Hiếu Nhật rồi cắn mạnh lên cổ anh một cái, dáng vẻ tức giận giống như con mèo xù lông: “Anh đã sớm biết, vì sao không nói với em!”
Để cô cứ mù quáng tìm kiếm lâu như vậy?!
Lê Hiếu Nhật kêu lên một tiếng, không nghĩ tới cô gái nhỏ xù lông lên lại tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773490/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.