Chờ đã?
Giám đốc Kiều?
Gọi… gọi ai vậy?
Kiều Minh Anh giật mình mấy giây, sau đó mới hơi không xác định được mà nhìn phó phòng, nhẹ giọng hỏi: “Không phải giám đốc Nguyễn Tiệp mới chính là giám đốc của bộ phận thiết kế sao? Tôi ấy hả?”
Phó phòng nhìn thấy cô hơi không hiểu, nhớ đến mấy ngày trước cô cũng không ở công ty, thế là giải thích nói: “Một tháng trước giám đốc Nguyễn Tiệp đã từ chức rồi, mấy ngày trước tổng giám đốc Lê chính thức thăng chứ cho cô làm giám đốc của bộ phận thiết kế. Chẳng lẽ là tổng giám đốc Lê không nói cho cô biết hả?”
Nói cho cô? Kiều Minh Anh nhớ đến gương mặt lạnh lùng của Lê Hiếu Nhật liền có chút uất ức, nào chỉ là không nói cho cô, căn bản cũng không nhắc đến nữa kìa.
Cô cho rằng trở thành nhà thiết kế bậc nhất của CR chính là buốc cuối cùng của cô, hóa ra còn có thể thăng chức… còn được thăng chức trực tiếp nữa chứ, không lo lắng người ở phía dưới sẽ có ý kiến hả?
Sự thật là do cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi, kể từ buổi trình diễn thời trang mùa đông lần đó, Lê Hiếu Nhật đã thăng chức cho cô, ai lại đi chất vấn về khả năng của một thiên tài trong ngành thời trang, tất cả những người có mắt thì đều có thể nhìn được năng lực của cô.
Nhưng mà đã được thăng chức rồi, chắc là tiền lương cũng đã được tăng chứ nhỉ?
Nghĩ đến đây, Kiều Minh Anh liền muốn lén lút cười thầm, nhưng mà nhìn thấy phó phòng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773485/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.