Là ai chứ? Có thể khiến cô ấy thà để lỡ buổi biểu diễn, cũng phải rời đi như vậy.
Đôi con ngươi Lê Hiếu Nhật ngưng tụ lại, đứng lên, bình tĩnh mà nhìn xung quanh, người đi bộ và xe ở đây rất ít, so với người ở trên đường lớn thì không đáng kể gì, nếu mấy người đó đã theo suốt một đường đến đây.
Cũng chính là nói, rất có thể là kể từ sau khi Kiều Minh Anh ra ngoài thì đã theo đến đây rồi đưa cô đi.
Anh lấy điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại cho Lê Tiến Dũng vẫn còn ở lại hiện trường Thuỷ Tinh Quán.
Lê Hiếu Nhật lái xe về Thuỷ Tinh Quán, quả nhiên nhìn thấy Kiều Minh Anh đang nói chuyện cùng với Lục Cung Nghị ở cửa chính của Thuỷ Tinh Quán.
Lê Tiến Dũng hồi nãy có báo cáo, anh rời khỏi Thuỷ Tinh Quán chưa đến 5 phút thì Kiều Minh Anh đã ngồi xe Lục Cung Nghị về rồi.
Bàn tay siết chặt của anh khẽ thả lỏng ra một chút, đôi con ngươi đen nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang đứng trên bậc thang, định thần lại, nhấc chân đi về phía cô.
Kiều Minh Anh nửa đường tình cờ gặp được Lục Cung Nghị, đương nhiên trong xe của anh ta còn có Đỗ Lệ Na, bởi vì tắc đường nên đã chọn con đường nhỏ giống cô.
Chỉ là bọn họ may mắn hơn cô, vị trí của bọn họ có thể lái ra ngoài rồi đi vào con đường nhỏ, còn cô chỉ có thể đạp xe.
Đi xe đạp trong gió tuyết, không phải là một điều thoải mái.
“Chúng ta vào trong trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773465/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.