Dương Ly toát mồ hôi hột, phần eo bởi vì cúi thấp thực sự có chút đau nhói, nhưng điệu nhảy chưa có kết thúc, chỉ đành nhẫn nhịn.
Cô ấy có chút nghi ngờ có phải Kiều Minh Anh cái đồ không có lương tâm đó cố tình kêu Kiều Tiểu Bảo đến chỉnh cô ấy hay không.
Kiều Tiểu Bảo vừa nhảy cùng Dương Ly, vừa nhìn về phía Kiều Minh Anh, nháy mắt với cô.
Kiều Minh Anh ra hiệu OK với cậu bé, sau đó đi xuống lầu.
“Dì Dương, đây là quà sinh nhật của cháu.” Kiều Tiểu Bảo ngọt ngào nói, nói xong, bèn vụt sang một bên.
“Tiểu Bảo…” Dương Ly không có điểm tựa, cả người nhào về phía trước.
Lúc này, một bàn tay vững vàng đỡ lấy cô ấy.
Dương Ly vô thức nhìn, một gương mặt tuấn mỹ.
Là Tịch Tranh.
Các loại cảm xúc đều cuộn trào trong lòng cô ấy.
Trên mặt của Tịch Tranh có chút không tự nhiên, sau khi để cô ấy đứng vững thì rút tay về.
Thấy thế, Dương Ly túm lấy tay của anh ta, nhìn thẳng vào anh ta nói: “Tiểu Tịch Tử, em tìm anh rất lâu rồi.”
Câu nói này khiến trái tim đã dần bình lặng của Tịch Tranh lần nữa dao động.
Thì ra, trong lòng cô ấy có anh ta.
Dương Ly thấy anh ta không nói chuyện, tưởng anh ta còn đang giận, bướng bỉnh túm lấy tay của anh ta: “Anh không phải nói, nếu như em không gả đi được thì sẽ lấy em sao? Tại sao anh lại nuốt lời? Anh là tên lừa gạt!”
Tịch Tranh lúc này mới hoàn hồn, nghe thấy tiếng đồ lừa gạt đó của Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773463/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.