Cứ như thế này, thân phận của Kiều Minh Anh và Kiều Tiểu Bảo cuối cùng cũng đã được nhận định.
Chỉ có điều là Kiều Tiểu Bảo và Kiều Minh Anh ở nhà họ Lê, cũng hơi khó nói…
Kiều Minh Anh chào hỏi làm quen đã có chút mệt mỏi, thế là mượn cớ đi nghỉ ngơi để tìm chỗ ngồi xuống, nghỉ ngơi ăn uống chút gì đó.
Kiều Tiểu Bảo đi theo ở bên cạnh của ông cụ Đỗ, cho dù nói cái gì thì về mặt lễ nghi đều hoàn hảo đến nỗi không thể bắt bẻ được, giống như là một cậu nhóc trời sinh quý tộc, khiến cho người ta sợ hãi thán phục.
Nhưng mà thật ra thì trong lòng của Kiều Tiểu Bảo đang sụp đổ, cục cưng cũng muốn ăn nữa mà, cục cưng cũng muốn ngồi nữa mà.
Kiều Minh Anh không thèm nhìn đến ánh mắt ai oán mà Kiều Tiểu Bảo thỉnh thoảng ném tới, ăn quên cả trời đất.
“Cô chính là Kiều Minh Anh hả?” Một cái bóng đột nhiên ngăn ở trước mặt của Kiều Minh Anh, che khuất mất ánh sáng ở phía trước của cô.
Đôi mi thanh tú của Kiều Minh Anh nhăn lại, thả dĩa bánh gato ở trong tay xuống rồi nhìn người mới đến.
Là một người phụ nữ trang điểm lòe loẹt đến nỗi dọa người, mặc bộ quần áo sang trọng, cả người tươm tất, đồ trang sức ở trên người cũng có thể làm người khác chói mắt.
“Tôi là Kiều Minh Anh, xin hỏi bà là?” Kiều Minh Anh biết rồi mà còn cố hỏi.
Cô biết người này chính là Carola, là người vợ thứ hai của ông nội cô.
Carola đánh giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773440/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.