Đỗ Lưu Phong đương nhiên không mong chờ anh ta sẽ thừa nhận, vì ông biết, cho dù ông lùi khỏi tranh đoạt quyền thừa kế gia tộc, cũng không thể thỏa mãn dã tâm của họ, lúc nào cũng tìm người nhìn chằm chằm chỗ ông.
Nếu đổi thành trước đây, Đỗ Lưu Phong sẽ lựa chọn dàn xếp ổn thỏa, họ thích giám sát thì giám sát đi, nhưng bây giờ, Kiều Minh Anh và Kiều Tiểu Bảo quay lại rồi, người này xém chút làm bị thương Kiều Minh Anh, đây là điều Đỗ Lưu Phong không cách nào chịu đựng.
Kiều Minh Anh và Kiều Tiểu Bảo ở đây, ông không thể cho phép có bất kỳ xác suất nguy hiểm nào xảy ra.
Hôm nay là chạy tới trang viên giám thị, vậy ngày mai thì sao? Có phải sẽ ra tay không?
“Blake.” Đỗ Lưu Phong ra hiệu bằng ánh mắt với quản gia đang đứng một bên, quản gia lập tức hiểu rõ ý của ông, lôi người đó đi ra ngoài.
Mặc dù Đỗ Lưu Phong không nói rõ, nhưng, chỉ cần Blake ra tay, người này không thể nào sống sót.
Họ bất nhân, cũng không thể trách ông bất nghĩa.
Kiều Minh Anh cắn môi, suy nghĩ trong lòng bay xa.
Sau khi Blake dẫn người đi, Đỗ Lưu Phong lúc này mới cười nói với Kiều Minh Anh và Kiều Tiểu Bảo: “Được rồi, chúng ta đi ăn sáng đi.”
“Dạ, cảm ơn ba.” Kiều Minh Anh đứng dậy, im lặng ra hiệu ánh mắt với Kiều Tiểu Bảo.
Ánh mắt đó chính là đang nói, nhìn đi, cơm miễn phí tới rồi~
“Đúng rồi ba, sao anh không ở đây? Lúc này anh vẫn ở công ty sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773434/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.