Quán bar Dạ Sắc.
Thần Thuỳ Linh uống say rồi, cơ thể còn đang không ngừng lảo đảo, cuối cùng chỉ có thể dựa vào cánh cửa mới có thể ổn định lại cơ thể.
Đặng Chiến có hơi kinh ngạc, cái người phụ nữ chết tiệt này bộ dạng lúc yên tĩnh của cô còn dễ thương hơn bộ dạng nhe nanh múa vuốt của cô, giống một người phụ nữ hơn nhiều.
Ở gần, vẫn còn có thể ngửi được mùi hương hoa nhàn nhạt trên người cô.
Đôi con ngươi của Đặng Chiến đột nhiên sáng lên, cái loại mùi này khác hẳn với mùi nước hoa nồng nặc mà anh ngửi trên người của những bạn nữ trước đây.
Nó rất thơm, khiến cho khứu giác đã quen với mùi nước hoa nồng nặc của Đặng Chiến có chút không phản ứng được, nhưng lại muốn cảm nhận nhiều hơn một chút, thế là lại sáp gần đến Thần Thuỳ Linh hơn.
“Anh, anh muốn làm gì?” Thần Thuỳ Linh vẫn còn trong cơn say, nhìn thấy Đặng Chiến tiến gần mình, theo bản năng lùi lại về sau, nhưng đằng sau chính là cánh cửa, cô có thể lùi đến đâu nữa?
“Đừng nhúc nhích.” Đặng Chiến cũng không biết mình bị sao rồi nữa, đưa tay nắm lấy bàn tay đang nhấc lên của Thần Thuỳ Linh, đặt ở trước mũi ngửi ngửi, đôi mắt sáng rực, loại mùi này, không có bất kỳ vết tích của nước hoa, hình như là mùi hương cơ thể.
Thần Thuỳ Linh cười khanh khách vài tiếng, sau đó đột nhiên cong đầu gối lại, dùng sức húc mạnh vào bên dưới của Đặng Chiến.
“Á!” Đặng Chiến thật sự không có phòng bị, bị cô húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773418/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.