Thấy cô vui vẻ như vậy là biết cô chắc chắn rất thích sợi dây chuyền này.
Thứ nhất là nó đẹp, nhưng quan trọng hơn nó là do Lê Hiếu Nhật tặng cho cô, nó lại có ý nghĩa không tầm thường giống như chiếc nhẫn “Nhất thế Luyến Nhân” trước kia vậy.
Lê Hiếu Nhật không để ý đến cô mà đi tới trước ghế sa lon ngồi xuống, cầm lấy điều khiển từ xa bật ti vi lên.
Trong lòng Kiều Minh Anh có chút chua xót. Vừa rồi cô không nên đối xử với anh như vậy, cô lên cơn làm ầm ĩ gì chứ, chẳng khác nào kẻ ngu ngốc cả.
“Hiếu Nhật, cái này chắc rất đắt nhỉ? Cám ơn anh đã tặng cho em, em sẽ cố gắng quý trọng!” Cô giơ một tay lên giống như bảo đảm, chỉ là vẫn không nhận được một câu đáp lại của anh.
Lẽ nào câu nói trước đó đã làm anh giận?
Kiều Minh Anh chớp chớp mắt, trong mắt hiện lên chút bất an và hoảng loạn. Anh giận cô vì vừa rồi cô đã đá anh à?
Kiều Minh Anh hít mũi một cái nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, lại tới trước mặt Lê Hiếu Nhật và ngồi bên cạnh anh, hận không thể dính cả người mình lên trên người anh vậy.
“Hiếu Nhật, thứ này đẹp như vậy, chắc chắn cũng có tên đi? Nó tên là gì vậy?” Cô dịch sát vào bên cạnh Lê Hiếu Nhật, cằm tỳ lên trên vai anh như muốn nhìn thấy mọi cảm xúc trong mắt anh, mặc dù cũng chẳng có tác dụng gì cả.
Trong mắt Lê Hiếu Nhật trước sau như có một lớp sương mờ che phủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773397/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.