Ốc vít sao đột nhiên bị lỏng?
Cô sao lại xui xẻo như vậy chứ?
“Mau đuổi theo daddy của con, nói cho daddy, bảo daddy đại nhân không chấp tiểu nhân, tức giận sẽ nhanh chó nếp nhăn.” Kiều Minh Anh vỗ vỗ vai của Kiều Tiểu Bảo, lẩm bẩm một câu bên tai cậu bé, sau đó mỉm cười.
“Dạ.” Kiều Tiểu Bảo lập tức đáp ứng, sau đó nói: “Mami, mami không đi thăm ba nuôi sao?”
“Sao thế?” Kiều Minh Anh hơi nhíu mày, trong đầu vụt qua một đạo ánh sáng, giống như nhớ ra cái gì đó.
“Ba nuôi vì cứu mami bây giờ còn đang nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt… Mami, mami chậm thôi.” Kiều Tiểu Bảo vừa nói hết câu đầu tiên, Kiều Minh Anh đã lật chăn trên người ra, đi dép chạy ra ngoài.
Kiều Tiểu Bảo khẽ lắc đầu, miệng nhỏ mím lại, sau đó xoay người đi ra khỏi phòng bệnh, đuổi theo Lê Hiếu Nhật sắp bước vào thang máy.
Kiều Tiểu Bảo có một loại trực giác, sự cố lần này không giống như sự cố bình thường, có lẽ là do mẹ con liền tâm, cậu bé cảm nhận được, chuyện này không có đơn giản như thế.
Suy nghĩ sâu hơn một chút, rất có khả năng, là ai đó cố tình làm ra.
Giống như người bắt cóc lần trước, đến bây giờ vẫn chưa tìm ra được người sai khiến phía sau, lẽ nào…
Gương mặt đẹp trai của Kiều Tiểu Bảo có chút nghiêm trọng, cậu bé không dám nghĩ chuyện tiếp theo nữa, nếu như thật sự cậu bé đoán, vậy thì người đó ở trong tối, không biết lúc nào sẽ đâm bọn họ một kích, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cua-ra/1773357/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.